Xét dưới cấp bậc Hồn Thánh, Hồn Đạo Sư đối mặt với Hồn Sư tuyệt đối chiếm ưu thế, mà Hòa Thái Đầu còn không phải là một Hồn Đạo Sư bình thường nữa. Nếu không có Hoắc Vũ Hạo, hắn là niềm hi vọng duy nhất của hệ Hồn Đại ở học viện Sử Lai Khắc, hơn nữa hắn còn là người duy nhất được đề cử thử nghiệm kế hoạch Cực hạn Đan Binh. Cho nên nếu xét về phương diện Hồn Đạo Khí, hắn là Hồn Đạo Sư có thể sử dụng Hồn Đạo Pháo Đài phát ra uy lực lớn nhất.
Chiến thuật của học viện Thiên Linh không tồi nhưng điểm yếu nhất của bọn họ chính là bị động, không thể mang đến áp lực cho đối thủ.
Từ khi Hòa Thái Đầu lắp ráp Hồn Đạo Pháo Đài đến khi sử dụng chỉ tốn ba giây, tốc độ này khiến học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đang ngồi xem bên dưới cũng phải khiếp sợ đứng bật dậy. Bởi vì trong đội bọn họ chưa có ai có thể lắp ráp Hồn Đạo Pháo Đài trong một thời gian ngắn như thế, huống chi đây còn là Hồn Đạo Pháo Đài cấp bốn vô cùng phức tạp.
Có thể nói, Hòa Thái Đầu dựa vào số lương Hồn Đạo Khí mà chiếm ưu thế, hắn gần như dùng Hồn Đạo Pháo Đài cấp bốn mà phát ra uy lực của Hồn Đạo Pháo Đài cấp năm, bởi vì lực công kích quá khủng bố cho nên khi luận bàn với đồng đội của mình hắn chưa từng sử dụng đến.
Bối Bối và Từ Tam Thạch vốn định hợp lực bùng nổ toàn lực mà bị tình cảnh trước mặt làm ngẩng người, mãi một lúc sau mới có phản ứng, mà hàng loạt các tia sáng từ Hồn Đạo Khí phát ra cũng ảm đạm xuống.
Nhờ ánh sáng dần mờ xuống mà Trầm Sách mới miễn cưỡng đứng dậy được, hắn nhờ có bức màn phòng hộ phía sau nên mới miễn cưỡng đứng dậy và bước trở lại sàn đấu, nhưng quần áo rách nát tan tành lộ ra bộ áo giáp ở bên trong.
Rầm
Bộ áo giáp đột nhiên rã ra rơi xuống đất, Trầm Sách mệt mỏi thở hổn hển, hắn phải dựa vào Thiên Kích Mâu mới miễn không ngã xuống.
Hòa Thái Đầu vứt điếu xì gà xuống, bĩu môi nói:
– Không tệ, chỉ tiếc cho cái Hồn Đạo Khí Phòng Ngự cấp năm này, khó trách có thể đỡ được công kích của ta, ngươi là Hồn Vương đầu tiên có thể đỡ một kích toàn lực từ Hồn Đạo Pháo Đài của ta mà có thể đứng vững, đến đây.
Nói xong, cái chân đế lại giật giật một cái, toàn bộ 64 ống sắt trên người hắn bắt đầu chuyển động, Hồn Đạo Pháo Đài trên người hắn lúc này có thể xoay một vòng 360 độ, bất quá hắn điều chỉnh họng pháo một chút rồi nhắm thẳng vào Phi Vũ Diễm, không, nói chính xác là vũ hồn Sí Hổ của Phi Vũ Diễm.
– Các huynh đệ còn chờ gì nữa?
Hòa Thái Đầu hét lớn một tiếng, sau đó hàng loạt quầng sáng từ Hồn Đạo Pháo Đài kinh khủng kia lại sáng lên.
Phi Vũ Diễm bị dọa sợ đến mức nhào đến vũ hồn Sí Hổ của mình, cô và vũ hồn của mình ba chân bốn cẳng bỏ chạy, trên người nàng không có Hồn Đạo Khí phòng ngự cấp năm đâu nha.
– Đừng hoảng, hắn không có khả năng công kích hai lần liên tục đâu!
Trầm Sách là đội trưởng nên trước tình thế này vẫn có thể bình tĩnh suy đoán.
Đúng vậy, bất kể thế nào, Hòa Thái Đầu chỉ là một gã Hồn Tông, cho dù năng lực của hắn rất mạnh thậm chí có thể áp chế một gã Hồn Vương nhưng làm sao có thể liên tục sử dụng đòn công kích khủng bố như kia?
Tuy vậy, sợ chết là bản tính của con người, mặc dù Trầm Sách nhắc nhở đúng lúc nhưng uy lực từ Hồn Đạo Pháo Đài quá khủng khiếp, nhất thời khiến các học viên học viện Thiên Linh sợ hãi hoảng loạn.
Đúng lúc này, một bóng người cao ráo lặng lẽ xuất hiện phía sau Dương Minh.
Dương Minh đột nhiên cảm thấy cả người nặng xuống, cơ thể trở nên cứng ngắc không thể di chuyển được, sau đó một đôi chân dài kẹp lấy cổ hắn, tiếp theo mọi người liền thấy cả người Dương Minh đột nhiên bay lên văng khỏi sàn đấu.
Giang Nam Nam đã ra tay, Hồn Kỹ thứ hai, Khống Chế Trọng Lực, và Hồn Kỹ thứ nhất, Yêu Cung.
Hai hồn kỹ này kết hợp lại cho dù khi Dương Minh bình thường cũng chưa chắc đỡ được huống chi lúc này hắn đã bị thương.
– Ta tới đây.
Một tiếng kêu khẽ vang lên, sau đó một bóng người đi ra từ đội ngũ Thiên Linh đang hoảng loạn. Nàng cũng bị một màn ban nãy làm giật mình nhưng nàng là đội phó của cả đội, lúc này đội ngũ cần người xung phong, cho nên nàng phải ra tay, sử dụng vũ hồn Băng Sương Hùng của mình, An Lãnh Dạ.
An Lãnh Dạ triệu hồi ra Băng Sương Hùng rồi vọt thẳng về trước, sau đó đỡ lấy Dương Minh, người mà lẽ ra phải bị rớt xuống đài sau đòn công kích của Giang Nam Nam. Không chỉ thế, Hồn Hoàn thứ tư trên người nàng cũng sáng lên. Băng Sương Hùng đột nhiên gầm lên giận dữ, một luồng khí lạnh xuất hiện. Mái tóc màu xanh của nàng cũng hóa thành màu trắng, ngay cả hai tròng mắt cũng vậy. Luồng khí lạnh đó quét thẳng về trước, cuốn lấy Bối Bối, Từ Tam Thạch và Giang Nam Nam, sau đó tiếp tục bay thẳng về phía Hòa Thái Đầu.
Home » Story » đấu la đại lục ii (tuyệt thế đường môn) » Chương 183: Hủy Diệt Chi Nguyên – Hòa Thái Đầu (Trung)
Chương 183: Hủy Diệt Chi Nguyên – Hòa Thái Đầu (Trung)
- Tháng 10 18, 2023
- 8:37 chiều