Vương Nguyên Bảo cùng Vương Ngạo Phong nhìn nhau, trong mắt ẩn hiện hào quang lãnh lệ mà chỉ có cha con hai người mới hiểu được.
Những ngày tiếp theo, so với các thế lực khác, người của Vương gia lại càng thêm dốc sức tìm kiếm Hoắc Hàn Yên, điều này khiến cho Lý Lâm Phủ cảm động đến sống mũi cay cay.
Trung Hoa đường bởi vì phát sinh sự kiện ám sát mà sứt đầu mẻ chán. Đám lão bản đều liên tục phàn nàn, lo lắng cho an toàn của bản thân không được đảm bảo, phí bảo hộ bởi vậy cũng bị sụt giảm nặng nền, tận cho đến khi nhân vật cao cấp của Trung Hoa đường ra mặt ưng thuận hứa hẹn, mọi chuyện mới có thể trở lại bình thường.
Cũng bởi lần huyên náo này Vương Nguyên Bảo mới bỏ đi hoài nghi trong lòng, ánh mắt tập trung lên trên người Hắc Long hội.
Từ lúc phát sinh chuyện ám sát, cho đến tận bây giờ, Hắc Long hội vẫn không có một chút động tĩnh gì, là giả vờ câm điếc? Hay là mặc nhận?
Bất quá trong thời điểm này, trầm mặc chính là lựa chọn tốt nhất.
Vương Ngạo Phong cũng chưa bỏ đi toàn bộ hoài nghi trong lòng, bất quá phát sinh chuyện ám sát, khiến thanh danh Trung Hoa đường ít nhiều cũng bị hao tổn, với trí tuệ của Đường Tiểu Đông, sẽ làm chuyện ngu xuẩn tự lấy đá đập chân mình như thế này sao?
Hải bộ công văn đã quảng phát khắp cả nước, hắc đạo tập sát lệnh cũng truyền khắp tam sơn ngũ nhạc, dấy lên trong giang hồ chấn động cực lớn.
Trăm vạn lượng lượng hoàng kim, đó là con số thiên văn như thế nào?
Dù sao hữu tướng đại nhân ra một cái giá này, tuyệt đối không người nào có thể kháng cự lại lực hấp dẫn, vô số đầu trâu mặt ngựa nhao nhao xuất động, ngay cả đám giang dương đại đạo có ý định rửa tay chậu vàng cũng một lần nữa rời núi, làm một chuyến này trước rồi tiếp tục tính.
Tóm lại, Thiết Huyết trừ gian minh gặp phải phiền phức lớn rồi.
Trung Hoa đường, tất cả các nhân vật đã ngoài cấp bậc phân đường chủ đều tới tham gia hội nghị, thân là Ngọa long biệt viện đại tổng chưởng, Lý Ngạo cũng tham gia, điều này khiến cho hắn vừa kích động lại vừa cảm động. Truyện Tiên Hiệp – TruyệnFULL.vn
Có thể tham gia hội nghị này, cho thấy hắn đã trở thành một thành viên của Trung Hoa đường, hơn nữa còn là thành viên trung tâm. Không khí trong hội nghị rất nhẹ nhàng, cùng với biểu hiện lo ngại bên ngoài hoàn toàn trái ngược, phảng phất những chuyện kia căn bản không liên quan gì đến bọn hắn.
Đương nhiên, đối với việc Hoắc Hàn Yên bị bắt cóc, mọi người đều cảm thấy rất hiếu kỳ.
Đường Tiểu Đông cùng Lý Ngạo liếc mắt nhìn nhau, cũng cười mị mị gia nhập vào thảo luận đề tài này.
Dù sao thành lập Thiết Huyết trừ gian minh, mục đích chính là vì giết Lý Lâm Phủ, trước đó đã từng có hai lần hành động bắt cóc Hoắc Hàn Yên. Cho nên tuyệt đối
không thoát khỏi liên quan.
Tiếp đó, Nguyệt Tiểu Suất lấy ra mấy cây nỏ cầm thay đã được cải biến một chút, ba mũi tên rút xuống còn hai, tầm bắn so với trước kia tăng thêm từ 1 đến 2m.
Kỳ thật, loại nỏ gấp này chỉ thích hợp với việc tác chiến trong khoảng cách gần, có phạm vi sát thương lớn nhất trong bán kính 10m, Đường Tiểu Đông đã rất hài lòng. Thứ này hình thể nhỏ mang theo rất thuận tiện, xuất kỳ bất ý công kích trong khoảng cách gần, tuyệt đối sẽ tạo ra lực sát thương khủng bố có thể chấn nhiếp địch nhân. Sau khi xác thực xong sẽ lập tức đưa vào sản xuất với số lượng lớn, nhanh chóng trang bị cho các huynh đệ, trước tiên trang bị cho bảy mươi hai địa sát ư cấp vẫn còn đặc huấn trong biệt viện Ngọa long.
Sau khi gia tăng khoa mục đặc huấn đã có thể cải thiện tốc độ tra tên cùng với độ chính xác khi bắn rất lớn.
Ba người tạo thành một tiểu tổ tam tài kiếm trận phối hợp lẫn nhau, giao xoa hoán vị, đột kích thiểm điện. Uy lực vốn đã kinh người, hơn nữa loại nỏ tiễn này lại là vũ khí bí mật kinh nhân, tuyệt đối có thể khiến cho tâm thần địch nhân run sợ hồn phi phách tán.
Trong lúc khiếp sợ Lý Ngạo đối với Đường Tiểu Đông lại càng thêm sùng kính, nếu như hắn tận mắt chứng kiến dây chuyền sản xuất ra sa thương thổ pháo, tuyệt đối sẽ quỳ xuống đất cúng bái Đường Tiểu Đông.
Ầm ĩ hơn nửa tháng vẫn không có bất cứ một chút tin tức nào của Hoắc Hàn Yên, ngược lại giang hồ dậy sóng, khắp nơi nổi lên gió tanh mưa máu.
Đám đầu trâu mặt ngựa vì trăm vạn lượng hoàng kim đều đưa ánh mắt tập trung lên trên người Thiết Huyết trừ gian minh, cộng thêm với việc tham tài tự giết hại lẫn nhau. Tóm lại, giang hồ yên tĩnh nhiều năm, rốt cục một lần nữa trở nên bấp bênh, rung chuyển.
Vì tri kỷ Hoắc Hàn Yên, Đường Nhu thương tâm âm thầm rơi lệ, vận dụng toàn bộ lự lượng, nhưng vẫn không có chút thu hoạch nào, chỉ có thể cầu khẩn trời xanh phù hộ cho Hàn Yên tỷ tỷ đáng thương. Trưởng công chúa Ngọc Chân cũng vô cùng thương tâm, bất quá thương tâm thì thương tâm. Mười ngày sau, nàng tự mình đến Túy Tiên lâu kiên quyết thúc dục Đường Tiểu Đông quay lại thư viện mới bỏ qua.
Bởi vì lần trước lén nghe thấy cuộc chuyện trò giữa Đường Nhu biểu muội cùng Lôi Mị, Đường Tiểu Đông hiểu rõ các nàng đã xem như là ngầm đồng ý Hiểu Nguyệt. Bất quá, đây là lần cuối cùng, ngay cả Đường Nhu biểu muội từ trước đến giờ đều ôn nhu, điềm tĩnh cũng đã phát ra lời cảnh cáo cuối cùng, Đường Tiểu Đông sắt sót thề, đây tuyệt đối là lần cuối cùng!
Tuyệt đối!
Ngầm đồng ý thì ngầm đồng ý, đương nhiên hắn vẫn phải cấp mặt mũi cho các nàng, cho nên vẫn lén lén lút lút tiến vào nhất Nhất Phẩm Trai, hơn nữa hắn hơi sợ Hà Ngụy, phụ thân của Hiểu Nguyệt. Hắn có lòng tin có thể qua được cửa ải của cửa Lý Lâm Phủ nhưng không có lòng tin qua được cửa ải của Hà Ngụy, vừa nghĩ đến chuyện này, đầu hắn lại to như cái đấu.
Mỗi ngày đến học được sáng tác Phong Nguyệt Đại Lục, ngẫu nhiên lại chạy tới Nhất Phẩm Trai thưởng thức mỹ vị mà Hà Hiểu Nguyệt vì hắn tự tay xào nấu. Thuận tiện lại ăn đậu hũ của nàng một chút, nửa năm chịu tang này, hương vị làm khổ hành tăng, xem như hắn đã thưởng thức đủ.
Trên cơ bản thiết bị của phòng khiêu vũ đã lắp đặt xong, chỉ đợi ngày khai trương.
Kha Vân Tiên vô cùng bận rộn, phải đích thân đốc huấn các cô nương tập nhảy sao cho hài hòa với tiết tấu của nhạc sư, sau đó là nam nữ vào đôi chính thức luyện tập khiêu vũ. Lúc đầu các cô nương còn thẹn thùng không dám lên sân khấu, Kha Vân Tiên đành phải tự mình làm mẫu, bạn nhảy đương nhiên là Đường Tiểu Đông. Nhìn hai người bắt tay, ôm eo, nhảy múa hòa cùng khúc nhạc nhẹ nhàng, phối hợp ưu mỹ, cùng kỹ thuật nhảy cực kỳ ăn ý khiến cho mọi người không ngừng hâm mộ, vứt bỏ hết rụt rè lúc trước, nhanh chóng kéo theo bạn nhảy của mình, đi vào vũ trường tạm thời tham gia học nhảy.
Cô nương cùng cô nương ngược lại nhảy vô cùng phối hợp ăn ý, biểu lộ tự nhiên, kỹ thuật nhảy ưu mỹ thành thạo. Nhưng đến khi thành cặp một nam một nữ thì lộn xộn rồi, nữ thì vạn phần khẩn trương, giống như là bị đại sắc lang cưỡng gian, nam thì cứng ngắc, biểu lộ dữ tợn, hung thần ác sát không khác gì đang xông pha chốn xa trường, động tác cứng như cương thi thì thôi, còn liên tục giẫm lên chân bạn nhảy khiến cho các nàng oa oa kêu thảm.
Đường Tiểu Đông dở khóc dở cười, tập hợp đám huynh đệ lại hung hăng phát biểu.
– Bà mẹ nó, đây đâu phải là chiến trường ngươi chết ta sống, các ngươi đằng đằng sát khí hung thần ác sát như vậy, sẽ dọa cho các cô nương ngất xỉu đấy! Con bà nó là con gấu, cười, cười hết lên cho ta!
Đám huynh đệ cười ngây ngô, biểu lộ cứng nhắc không khác gì Di Lặc đại phật, có người cười so với khóc còn khó coi hơn.
Không có biện pháp, bọn hắn một mực đặc huấn dưới sự giám sát nghiêm khắc của Đường Sương, Đường Sương biểu tỷ nổi danh lãnh lệ, trưởng quan thế nào binh lính thế đó, điều này không trách bọn họ được.
Xem ra để cho Đường Sương biểu tỷ đến giám sát bọn hắn là sai lầm lớn.
Hết cách rồi, đành phải động viên trước khi chiến đấu thôi.
– Các huynh đệ, người các ngươi sắp đối mặt không phải là địch nhân, mà các đại cô nương yêu kiều, mị hoặc, nũng nịu như nước. Chẳng lẽ các ngươi không động tâm?
Lôi Mị đang ôm Đường Nhu khiêu vũ, lập tức đi đến bên cạnh hắn, lặng lẽ tặng cho hắn một cước. Đường Tiểu Đông bị đá nhưng vẫn cười ha hả, tiếp tục động viên.
– Ôm, à không phải, là kéo, trong ngực các ngươi chính là mỹ nữ các ngươi coi nàng là tỷ tỷ, muội muội, lão tỷ của các ngươi đều được!
mẫu thân ta đối với ta rất hung dữ, thường xuyên cầm chổi đuổi đánh ta, ta vừa nhìn thấy bà hai chân đã nhũn ra rồi…
Mọi người cười vang, ngược lại khiến cho bầu không khí bớt chút khẩn trương.
– Ai bảo ngươi bất tranh khí, bị đánh là đáng đời!
Đường Tiểu Đông cười mắng, tiếp tục động viên.
– Dù sao chỉ cần các ngươi coi bạn nhảy như bảo bối là được, phải che chở cho tốt, cơ bắp toàn thân phải buông lỏng, đừng có cứng nhắc như cương thi, bắt đầu dìu dắt các nàng, hai bên phối hợp tốt thì không xảy ra chuyện dẫm lên chân đối phương rồi.
– Biểu lộ phải thả lỏng, mỉm cười tự nhiên, còn mắt…
Sắc mặt hắn đột nhiên cau lại, biến thành bộ dạng hung thần ác sát, hung ác nói.
– Đừng có giống mấy tên đại sắc lang chưa thấy qua mỹ nữ bao giờ, nhìn người ta sắc sắc mê mê!