Vốn dĩ là một cuộc chiến nhiều người đánh một người, nhưng bởi vì đệ tử của Gyee biến đổi nên đột nhiên trở thành cuộc chiến rượt đuổi.
Bốn người chạy thục mạng quanh võ đài, đệ tử của Gyee không ngừng đuổi theo, trái lại không phải nói bốn người muốn cùng nhau chạy mà là hành vi gây họa của mấy người vừa rồi làm bọn họ không trốn thoát được, Giả Sâm muốn chạy hướng khác thì liền bị Bonita đuổi kịp, Bonita muốn đi thì Giả Sâm cũng dính chặt vào.
Quan trọng hơn là bọn họ vừa chạy lại vừa có thể nghe được giọng nói vang lên bên cạnh võ đài.
“Giả Sâm, ông nội của mày ở chỗ này, đến giết ông nội đi!”
“Có tin là ông nội cắt đầu mày làm bồn tiểu không?”
“Nói thật, thả con chó ở đây thì nó đã đuổi theo ông nội mày rồ Giọng nói của Đường Dực không ngừng vang lên, trạng thái của đệ tử Gyee lúc này làm anh ta không thể nhận biết âm thanh phát ra từ đâu, anh ta chỉ biết đuổi theo mấy người trước mắt rồi giết chết, từng âm thanh vang lên làm lửa giận trong lòng anh ta không ngừng bốc lên.
Giả Sâm đang chạy thục mạng thật muốn giải quyết chuyện này, sau đó đi xé nát cái miệng của Đường Dực.
Phía trên, rất nhiều giáo chủ nhìn chuyện xảy ra ở bên dưới.
Gyee mở miệng nói: “Mại Lạc, Leo, nếu như cứ tiếp tục thì tôi không thể xác định đệ tử của tôi có thể xảy ra chuyện gì, các anh buông tha đi được không?”
Bề ngoài thì Gyee tỏ vẻ tiếc nuối nhưng lòng ông ta thì lo lắng không ngớt, trùng tâm bị ông ta cầm trong tay đang dần yếu đi, cũng cho thấy rằng trạng thái của đệ tử ông ta không thể chịu đựng thêm nữa, nếu cứ như thế này thì trùng tâm sẽ hút hết máu trong đầu cậu ta, lúc đó kết quả chỉ có chết người.
Nếu chết thật thì Gyee cũng sẽ không đau lòng, nhưng ông †a vẫn hiểu rõ, có thể ngay cả vị trí giáo chủ châu Đại Dương ông ta cũng không giữ được mà sẽ bị đưa đến châu Nam Cực.
Giáo chủ Leo thấy đệ tử của Gyee đang tiến gần con gái mình, đây là con gái ruột của ông ta nên ông không để con gái mình mạo hiểm vì chuyện này, ngay lúc Leo định ra tay cứu con gái mình thì một giọng nói đột nhiên vang lên.
“Nhanh, anh ta không xong rồi, nhanh đánh lại!”
Bốn người Giả Sâm đang chạy thục mạng khi nghe được âm thanh này thì liền dừng bước theo bản năng, ngưng khí rồi xoay người, nhưng đáng tiếc là bọn họ không nhìn thấy đệ tử của Gyee sắp không ổn mà ngược lại là đối phương vẫn tràn đầy sức sống như cũ, còn bọn họ vì tạm dừng mà đánh mất cơ hội chạy trốn của mình.