Khuôn mặt mang theo ý cười của cậu ba Nguyễn lại nhịn không được khẽ hôn lên mặt Đường Vũ Kỳ, sau đó ôm công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ xoay người rời đi.
Lúc nãy khi Nguyễn Hạo Thần đứng đối diện với chiếc xe mà cũng không phát hiện ra Đường Minh Hạo bây giờ anh lại xoay người rời đi thì càng không có khả năng nhìn thấy cậu bé rồi.
Đường Vũ Kỳ theo bản năng xoay người về sau, nhìn về phía Đường Minh Hạo.
“Sao thế?” Nguyễn Hạo Thần thấy hành động của cô bé, cảm thấy hơi là lạ.
“Không có gì ạ.” Mặc dù Đường Vũ Kỳ có hơi thất vọng khi ba không phát hiện ra anh trai, nhưng anh trai không cho cô bé nói, nên cô bé không thể nói được, có điều cô bé cảm thấy đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Ba ơi, con muốn ăn kem, ba mua cho con được không ạ?” Chuyện nhận ra anh trai không thể nóng vội nhất thời được, giờ chuyện quan trọng nhất là phúc lợi của cô bé.
Cô bé thích ăn kem nhất, nhưng anh trai và mẹ đều không cho cô bé ăn quá nhiều, bởi vì trước đây có một lần cô bé ăn nhiều quá mà ngã bệnh, từ đó về sau, mẹ và anh trai đều nghiêm khắc kiểm soát số lượng kem mà cô bé ăn, một ngày cùng lắm chỉ ăn được một cây.
Hơn nữa mỗi khi trời lạnh thì tuyệt đối không được ăn.
Nhưng ba không biết chuyện cô bé ăn kem rồi ngã bệnh, nên cô bé có thể nói ba mua cho bé.
“Được.” Tất nhiên cậu ba Nguyễn không thể từ chối yêu cầu của con gái yêu rồi, đừng nói là mấy chuyện nhỏ như ăn kem, mặc kệ con gái yêu đưa ra yêu cầu gì anh cũng sẽ đáp ứng hết.
“Ba ơi, con muốn mỗi ngày ăn ít nhất là hai cây kem.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ vui vẻ, nhưng một cây kem vẫn chưa làm cô bé thỏa mãn, mà cô bé còn muốn ăn rất rất nhiều cây.
Ừm, bé cũng không được ăn nhiều quá, ngộ nhỡ lại ngã bệnh thì sao?
Ngộ nhỡ lại ngã bệnh chắc chắn sẽ bị mẹ phát hiện ra, nên cô không được tham lam quá, một ngày hai cây là được rồi.
“Được.” Cậu ba Nguyễn đồng ý rất sảng khoái, trong mắt anh đây hoàn toàn không phải là vấn đề to tát, trẻ nhỏ đều thích ăn kem, nên ăn mấy cây cũng không sao cả.