Nhất thời một vầng ngũ sắc quang diễm bạo phát ra, hóa thành thủy triều cuồn cuộn bao phủ lấy toàn bộ thân hình Băng Phượng.
Phượng tiên tử chỉ cảm thấy một cỗ linh lực kỳ hàn trong nháy mắt lan tỏa khắp các kỳ kinh mạch bát mạch, giống như biển cuộn sóng trào đem tầng tầng cấm chế đang phong ấn trong cơ thể đánh cho thất linh bát lạc, thoáng chốc phong ấn được khai mở.
Điều này khiến nàng vừa mừng vừa sợ.
Đối phương có thể nhẹ nhàng giải trừ phong ấn như thế, chẳng lẽ đã là một Hợp tồn tại Thể kỳ?
Điều này thật khó mà tin nổi!
Nếu Hàn Lập gặp kỳ ngộ, trong vòng mấy trăm năm tiến giai Luyện Hư thì có thể miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng thoáng chốc hắn đã tiến giai Hợp Thể thì thật quá nghịch thiên a!
Tâm niệm của Băng Phượng lưu chuyển, cảm giác cấm chế trong cơ thể đã hoàn toàn được dòng hàn thủy giải khai. Trong mắt chợt lóe tinh quang, mở miệng hướng sang Hàn Lập như muốn nói điều gì đó.
Nhưng tức thời nàng lại cảm giác cơ thể có biến đổi, lời chưa kịp ra khỏi miệng đã nghẹn lại.
Chỉ cảm giác dòng hàn thủy trong các kinh mạch lại một lần nữa cuồn cuộn đổ về trong đan điền, mạnh mẽ nhập vào bên trong yêu đan.
Thiếu nữ có điểm kinh nghi nhưng với sự thao túng của chân nguyên cường đại đối phương. Yêu đan trong cơ thể căn bản không thể cự tuyệt, chỉ có thể bị động đón nhận cỗ kỳ hàn linh lực quán chú vào.
Chỉ một thoáng sau, khí tức trên người nàng như bạo tăng như núi lửa, trong nháy mắt đã đột phá tới cực hạn.
“Phanh” một tiếng muộn hưởng, một vầng bạch quang chói mắt phát ra ngoài thân, đem thân hình Băng Phượng hoàn toàn bao phủ lại.
Lúc này Hàn Lập mới khẽ cười thu tay.
Bạch quang chói mắt lưu chuyển một trận rồi chợt tắt, một Ngân Sam nữ tử khéo cười tươi đẹp xuất hiện trước mắt.
Băng Phượng một lần nữa hóa lại hình thái Nhân tộc.
“Đa tạ đạo hữu tương trợ!” Trên mặt Ngân Sam nữ tử khó nén một tia hưng phấn, đưa mắt đẹp thoáng xem xét cơ thể yêu kiều mới khôi phục một chút, lại chỉnh đốn trang phục rồi cảm kích hướng về Hàn Lập thi lễ.
“Tiên tử không cần đa lễ! Năm đó nếu hai ta không đồng tâm hiệp lực thì tại hạ vô pháp vượt qua không gian tiết điểm tiến vào Linh Giới. Luồng chân nguyên chi lực mà ta vừa truyền sang tuy tương thích cùng thuộc tính thân thể đạo hữu nhưng chỉ làm cho tiên tử có thể hóa hình mà thôi. Tiên tử nếu muốn bảo trì lâu dài hình thái này, nhất định phải lập tức bế quan khổ tu mới được. Nếu không một khi chân nguyên mất đi thì cảnh giới lại rớt xuống.” Hàn Lập khoát tay áo, nhắc nhở một chút.
“Điều này là tự nhiên. Bất quá có cỗ chân nguyên chi lực này của đạo hữu tương trợ, thiếp thân tu hồi Hóa Thần chi cảnh có thể tiết kiệm không ít thời gian. Xem ra hiện tại Hàn đạo hữu thật sự là đạo pháp thông thần, pháp lực thâm sâu khôn lường, đã tiến giai tới cảnh giới Hợp Thể kỳ! Về sau thiếp thân phải gọi người một tiếng Hàn tiền bối!” Ngân Sam nữ than nhẹ một tiếng, ánh mắt có chút khác thường nhìn Hàn Lập.
“Hàn mỗ tiến giai tới cảnh giới này bất quá chỉ là may mắn mà thôi. Với băng phượng chi thân của tiên tử, tiến giai cảnh giới Hợp Thể chỉ là sớm muộn. Mà cố nhân của ta tại Linh Giới cũng chỉ có tiên tử. Hai ta ngang hàng tương giao là được, nếu không chỉ khiến Hàn mỗ không được tự nhiên.” Hàn Lập cười khổ lắc đầu đáp.
“Nếu Hàn huynh muốn như thế. Thiếp thân cũng cả gan mà không khách khí.” Ngân Sam nữ tử như nhìn ra lời vừa rồi của Hàn Lập là thật tâm, không biết nàng nghĩ thế nào mà rất nhanh chóng đáp ứng.
“Bất quá, ngày đó chia lìa tại không gian tiết điểm. Sao Phượng đạo hữu lại bị người sanh cầm? Rơi vào nông nỗi thế này.” Hàn Lập nhịn không được hỏi đối phương một câu.
“Tình cảnh của thiếp ra thế này, nói ra cũng do đạo hữu một chút.” Vừa nghe Hàn Lập nói, Băng Phượng nhíu động đôi mi, khóe miệng lộ nụ cười khổ.
“Chẳng lẽ là cấm chế ngày đó của ta phát tác trên thân ngươi.” Hàn Lập vốn là ngẩn ra rồi lập tức có chút giật mình nói.
“Không sai, cấm chế của Hàn huynh đúng là huyền diệu vô cùng. Ta hao tốn gần trăm năm mới miễn cưỡng luyện hóa được nó. Nhưng bởi vậy mà tổn hao nguyên khí, bị một đám đạo tặc tới cửa khi dễ.
Tuy cuối cùng ta thi triển bí thuật đào thoát nhưng cảnh giới lại liên tiếp rớt xuống mấy tầng, biến thành tu vi hiện giờ. Lại nói tiếp, ta được một Hợp Thể lão quái xuất thủ cứu giúp, nếu không thật không giữ được tánh mạng. Bất quá do không thể hóa hình, lão quái kia đối với ta như một Linh cầm, muốn ta cam tâm làm một kiếp linh thú. Ta tự nhiên không đáp ứng việc này, kết quả liền bị lão nhốt tại trong lồng băng.” Băng Phượng giải thích một hồi.
“Ồ, Vậy đạo hữu có biết thân phận của Hợp thể lão quái kia?” Hàn Lập gật gật đầu, trong lòng vừa động hỏi một câu.
“Điều này thì thiếp thân thật sự không biết. Lão quái tinh thông huyễn thuật, thường xuyên biến hóa diện mục khiến ta không thể nhìn thấu chân diện. Chỉ có thể khẳng định lão là ma tu Nhân tộc các ngươi, không phải người trong Yêu tộc chúng ta.” Ngân Sam nữ tử sau một phen tư lự mới cẩn thận trả lời.
“Ma tu? Hợp Thể kỳ ma tu nổi danh trong Nhân tộc chỉ có mấy người mà thôi. Hẳn là một trong số đó!” Hàn Lập gật gật đầu, như có suy nghĩ nói.
“Bất quá người kia là ai không quan trọng nữa, ngày đó hắn cứu ta một mạng nhưng về sau lại muốn cưỡng bách ta làm linh thú, hai bên coi như huề nhau.” Nghe Hàn Lập nhắc tới huyết quang nhân. Băng Phượng cũng không lộ vẻ gì thống hận, ngược lại khinh đạm mở miệng.
Không rõ nàng thật sự nghĩ như thế hay là tự biết không thể đối đầu cùng Hợp Thể tu sĩ nên đành nói thế.
Hàn Lập nghe xong khẽ cười, không tiếp lời đối phương mà chuyển đề tài:
“Hiện tại tiên tử đã khôi phục thân thế tự do, không biết sau này có tính toán gì không? Hay là trở về với Yêu tộc? Hắc Phượng tộc trong Yêu tộc cũng là kế thừa Thiên phong Chân huyết của Thiên phượng. Phượng tiên tử cũng có Thiên Phượng huyết mạch, nếu đến đó nương nhờ hẳn là được chiếu cố một phần.”
“Hắc Phượng tộc? Hừ, ngày đó đám người tìm tới cửa, khiến ta bị thương rơi xuống cảnh giới này chính là đệ tử đích hệ của Hắc Phượng tộc. Ta trong bộ dáng hiện tại mà tới khác nào đưa dê vào miệng cọp.” Vừa nghe tới Hắc Phượng tộc, sắc mặt Ngân Sam nữ tử chợt biến đổi, có chút mất bình tĩnh cắn răng nói.
Hàn Lập cảm thấy kinh ngạc nhưng trầm ngâm một lát thì tiếp tục hỏi:
“Người Hắc Phượng tộc làm đạo hữu bị thương? Điều này thật có chút phiền phức, vậy ý của tiên tử là “.
“Ta nghĩ trước khi khôi phục pháp lực, tạm thời xin theo bên người đạo hữu. Ý của Hàn huynh thế nào? Tuy rằng Nhân yêu bất đồng nhưng với thân phận Hợp Thể kỳ của Hàn đạo hữu hẳn thừa sức che chở cho thiếp thân. Hiện tại tu vi của ta quá thấp, lại là băng phượng chi thể, nếu đơn độc tu luyện thì chỉ sợ có trốn bao xa tai họa cũng sẽ tự tìm tới cửa. Đến lúc đó nói không chừng kết cục còn thảm hơn ngày hôm nay!” Ngân Sam nữ tử suy tư một hồi, mới do dự mở miệng.