Ừm, cậu ba Nguyễn đã khôi phục hoàn toàn chỉ số IQ của mình, đã trở lại dáng vẻ khôn khéo và xấu bụng trước kia.
“Ba có yêu cầu gì?” Đường Vũ Kỳ nghiêng đầu nhìn anh, trên mặt mang theo vẻ tò mò, cảm xúc của trẻ em thường hiện rõ hết lên mặt.
“Con giúp ba canh chừng mẹ. Nếu có người đàn ông nào hẹn mẹ ra ngoài, con nhất định phải báo cho ban ngay lập tức.” Bởi vì người nhà họ Đường quản lý quá nghiêm ngặt, thậm chí anh cũng không thể thường xuyên ở bên cạnh Tô Khiết. Nếu có được một gián điệp như thế này thì đúng là không gì tốt hơn.
Chắc hẳn công chúa nhỏ nhà anh sẽ rất bằng lòng phối hợp với anh.
“Nhưng đó là tự do của mẹ, người khác không thể can thiệp, ba cũng không được.” Nhưng cậu ba Nguyễn đã tính sai chuyện này, công chúa nhỏ nhà anh không đồng ý phối hợp với anh.
Hoặc là trong lòng công chúa nhỏ nhà anh, ba vẫn không quan trọng bằng mẹ.
Đương nhiên quan điểm này của công chúa nhỏ vẫn rất đúng đắn, dưới sự dạy dỗ của Tô Khiết, công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ có quan niệm đúng sai rất rõ ràng.
Cậu ba Nguyễn nghe công chúa nhỏ từ chối thì hơi ngạc nhiên, nhưng anh lại không hề dự định từ bỏ.
Nếu dễ dàng từ bỏ như thế thì không phải là cậu ba Nguyễn.
“Cục cưng à, có phải trừ mẹ ra, ba là người đẹp nhất không?” Cậu ba Nguyễn xoay người của Đường Vũ Kỳ lại nhìn về phía anh. Anh mặt đối mặt với Đường Vũ Kỳ, bắt đầu từ từ dẫn đắt cô bé.
Cũng bắt đầu chiêu trò của Nguyễn thị anh.
“Ừ.” Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nhanh chóng gật đầu không hề có bất kỳ do dự gì về điều này.
Ba của cô bé rất đẹp trai, rõ ràng trong lòng cô bé thật ra ba vẫn không đẹp trai bằng anh trai, nhưng cô bé lại không thể nhắc chuyện của anh trai với ba, cho nên cô bé liền tạm thời thừa nhận ba là đẹp trai nhất.
“Có phải ba là người giỏi nhất không?” Cậu ba Nguyễn nghe được câu trả lời của công chúa nhỏ thì rất hài lòng, tiếp tục dẫn dắt.