Ánh mắt song phương kịch liệt va chạm trong hư không cơ hồ sinh ra hỏa hoa.
– Huyền Thiên, chúng ta lại gặp mặt!
Tần Chinh Hoa vượt lên sáu người khác đi tuốt ở đàng trước, giẫm chân trong hư không đi tới Huyền Thiên, thanh âm vô cùng âm hàn, lộ ra sát ý khắc cốt ghi tâm.
– Huyền Thiên, tử kỳ của ngươi đến!
– Huyền Thiên, ta sẽ làm cho ngươi thống khổ gấp trăm lần, vạn lần Tề Thắng. Chết đi!
Ánh mắt Triệu Không cùng Tề Vũ hai vị Thất Tinh Đế Giả hung mãnh nhìn Huyền Thiên, nghiến răng nghiến lợi mà nói, ánh mắt lợi hại cơ hồ muốn chém mấy khối thịt trên người Huyền Thiên xuống.
– Dám giết Tần Quý đế, Triệu Phổ đế, Tề Thắng đế, Huyền Thiên, ngươi đang muốn đi tìm cái chết.
– Dám đối địch với Tam đại hoàng tộc chúng ta, trên trời dưới đất đều không ai có thể cứu được ngươi, hôm nay ngươi hẳn phải chết.
– Huyền Thiên, ngươi sẽ bị bầm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro, cho ngươi hối hận đi tới cõi đời này!
– Tên chết tiệt ngươi….
Tứ đại lục tinh đế giả, nguyên một đám trợn mắt nhìn Huyền Thiên chỉ vào hắn, thần sắc oán giận quát mắng.
– Om sòm!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng đã cắt đứt tiếng gào của một lục tinh đế giả cuối cùng:
– Các ngươi sủa nhiều quá, ta không biết tên của các ngươi tên gì, nhưng không cần biết rõ, đối với người sắp chết thì có nói danh tự hay không cũng không quan trọng. Các ngươi là muốn từng kẻ nhận cái chết hay cả đám đều đi chết luôn?
Trong lúc nói chuyện, trong tay Huyền Thiên nhiều hơn một chuôi kiếm gãy đen kịt chỉ bảy vị đế giả phía xa.
Âm thanh lạnh như băng, kiếm thế sắc bén ngưng tụ cùng một chỗ, chính là một cỗ sát ý trùng thiên. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Vẻn vẹn kiếm khí sắc bén bình thường đã tản ra sát ý vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng có) làm bốn vị lục tinh đế giả trong lòng phát lạnh, thân thể mạnh mẽ run lên, bá bá bá lui về sau ba bước trong hư không.
Cho dù là Triệu Không cùng Tề Vũ hai vị Thất Tinh Đế Giả đều cảm giác được toàn thân mát lạnh, tựa hồ có vô số lưỡi dao sắc bén đâm vào người, chui vào trong cơ thể.
Tề Vũ có chiến lực Thất Tinh Đế Giả đạt trình độ cao nhất, Âm Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ đến cửu giai đỉnh phong tương đương cùng Huyền Thiên, đối với cái này cỗ hàn ý còn chịu đựng được. Mà Triệu Không bị khí thế ngập trời của Huyền Thiên ảnh hưởng phải lui về sau nửa bước.
Trong bảy người, chỉ có Tần Chinh Hoa, không chút sứt mẻ, sắc mặt không sợ hãi nhưng thần sắc của hắn lại vô cùng nghiêm trọng.
Đối với Huyền Thiên có thể đánh chết ba người Tần Quý, Triệu Phổ, Tề Thắng, Tần Chinh Hoa hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút không muốn tin tưởng nhưng lúc này Huyền Thiên vẻn vẹn là biểu hiện ra ngoài khí thế cũng đã đáng sợ như thế, ngay cả Thất Tinh Đế Giả Triệu Không cũng khó khăn phải lui về sau nửa bước, có thể thấy được thực lực của Huyền Thiên chỉ sợ có thể chém giết ba người Tần Quý.
Như vậy chiến lực của Huyền Thiên có lẽ so với Bát Tinh Đế Giả không kém là bao nhiêu.
Chiến lực Huyền Thiên càng mạnh muốn đánh chết hắn lại càng khó khăn.
– Lúc này đây, phải chém giết cẩu tặc này, nếu không lại để cho hắn phát triển, lão phu đều không phải là đối thủ của hắn rồi, khi đó cho dù là Cửu Tinh đế giả, thậm chí là Bán Thần đều chưa hẳn có thể giết chết hắn.
Trong lòng Tần Chinh Hoa cấp tốc tăng lên sát niệm thầm nghĩ.
– Huyền Thiên, giết ngươi không cần nhiều người, lão phu hôm nay liền để cho ngươi biết, kết cục là địch nhân của Tần thị ta chỉ có một đường chết.
Tần Chinh Hoa hét lớn một tiếng, thân ảnh lóe lên thuấn di về phía trước mấy ngàn dặm, hướng Huyền Thiên đánh tới.
Thanh Mộc Thần Thủ!
Cách Huyền Thiên còn có bốn nghìn dặm, Tần Chinh Hoa liền bị thánh đỉnh giam cầm hư không đẩy đi ra, lập tức thi triển Tần thị Thần cấp võ học, một cái bàn tay khổng lồ màu xanh trong chốc lát xuất hiện bên trên bầu trời.