Dụ Nhiên nhanh nhẹn bò đến cửa sổ tiếp theo, găm que kim loại vào giữa khe hở, lẫy chốt, mở cửa sổ. Tiếp đó, cậu nhảy vào trong phòng tài liệu, lộn một vòng giảm xóc rồi đứng vững trên sàn.
Toàn bộ hồ sơ học sinh của Học viện Lính gác suốt các năm hoạt động được lưu trữ trong phòng, từng dãy thư mục hồ sơ được sắp xếp ngay ngắn. Nhưng đó không phải mục tiêu của Dụ Nhiên. Cậu đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong phòng, mở một cánh cửa bí mật ra.
Trong căn phòng ẩn rộng chưa đến mười mét vuông, một chiếc màn hình thực tế ảo đang lấp lóe ánh sáng xanh. Dụ Nhiên lấy con chip mini ra kết nối với máy tính, màn hình lập tức xuất hiện dòng cảnh báo: “Quyền hạn không hợp lệ!” “Quyền hạn không hợp lệ!” “Chuẩn bị tiêu hủy tài liệu…”
Chuông cảnh báo chói tai rít lên trong phòng kín.
Dụ Nhiên nhăn mặt, ánh mắt vẫn lạnh lùng, bình tĩnh, đôi bàn tay thon dài linh hoạt nhanh chóng gõ trên bàn phím ảo. Chỉ thấy những hàng chữ màu trắng không ngừng chạy qua, khiến ai trông vào cũng hoa cả mắt.
Một lát sau, cảnh báo biến mất, thông báo “Đã xác minh” màu xanh lá cây hiện lên trên màn hình.
Dụ Nhiên tranh thủ thời gian sao chép tài liệu bên trong. Cậu nhìn chằm chằm màn hình máy tính, thanh tiến độ chầm chậm tăng lên từng phần trăm khi từng thư mục được được sao chép vào chip. Đến lúc tiến độ đạt 100%, Dụ Nhiên lập tức rút chip, trèo ra ngoài cửa sổ, rút lui theo đường cũ.
Cùng lúc đó, Tháp Trắng, Ban Chỉ huy Trung ương.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phòng tài liệu Học viện Lính gác phát hiện đột nhập!”
Âm thanh máy móc vang lên bên tai. Sĩ quan trung niên sầm mặt, vội vàng bấm điện thoại nội bộ: “Lập tức tới Học viện Lính gác!”
Một phi thuyền cỡ nhỏ lập tức cất cánh, bay đến Học viện Lính gác ở vùng ngoại ô hành tinh Thủ đô bằng tốc độ tối đa.
Khi Dụ Nhiên đi thang máy xuống lầu cũng đúng lúc bảo vệ kia tỉnh ngủ, anh ta điềm nhiên cho rằng chưa có chuyện gì xảy ra, chỉ là bản thân lỡ ngủ gật. Học sinh bị ám thị tâm lý đi tìm thẻ cũng đã trở lại, thời gian được căn vừa khéo. Dụ Nhiên nhét thẻ vào tay trả cho cậu ta, cậu bạn học đó như vừa tỉnh mộng, cắm cúi vào thẳng thư viện.
Xa xa, trên sân vận động, dẫn chương trình hào hứng khuấy động: “Chúng ta hãy cùng nổ một tràng pháo tay thật giòn giã, cảm ơn bài phát biểu của Thiếu tướng Lục Tắc Hiên!”
Tiếng vỗ tay vang khắp bầu trời Học viện. Chim ưng trắng vẫn tuần tra xung quanh. Cáo chín đuôi dựng đuôi lên, bảo vệ chủ nhân nhanh chóng trốn thoát.
Lúc đi ngang qua sân thể dục, Dụ Nhiên thấy mấy học sinh kia vẫn đang ném tuyết, cậu ám thị bằng sức mạnh tinh thần: “Lính gác cần chăm chỉ rèn luyện thể chất, chạy vài vòng từ sân thể dục đến chỗ tường cách ly đi.”
Mấy cậu học sinh ngoan ngoãn gật đầu: “Chúng ta chạy bộ thôi!”
Các Lính gác nhanh nhẹn hành động, lôi kéo cả đám chạy cùng nhau, chẳng mấy đã giẫm lung tung khắp nền tuyết.
***
Học viện Dẫn đường bên cạnh, lễ khai giảng vẫn đang diễn ra.
Lúc Dụ Nhiên trở lại chỗ ngồi, Viện trưởng Mạc Duy vừa kết thúc bài nói, tiếng vỗ tay như sấm dậy vang lên trong hội trường. Cáo trắng nhanh nhẹn rời đi, Dụ Nhiên lặng lẽ ngồi xuống, vỗ tay theo các bạn học xung quanh.
Camilla, bạn cùng ký túc, ngoảnh sang nhìn Dụ Nhiên ngồi cạnh, cười nói: “Anh Nhiên, Giáo sư Mạc Duy nói hay thật đấy!”
Dụ Nhiên gật đầu: “Đúng vậy.”
Camilla không hề phát hiện thấy vài giọt mồ hôi chảy xuống bên thái dương Dụ Nhiên.
Nhiệm vụ lần này, số lượng mục tiêu Dụ Nhiên đã dùng cách ám thị tâm lý thay đổi ký ức là trên 6 người. May mắn những người này đều là Lính gác cấp thấp, không nảy sinh phản ứng kháng cự trước sự can thiệp của cậu.
Biến số lớn nhất chính là chim ưng trắng của Lục Tắc Hiên. Dù gì nó cũng là thực thể tinh thần của Lính gác cấp S với thị giác tinh tường, cáo chín đuôi qua mắt được nó đã phải hao phí khá nhiều sức mạnh tinh thần. Cáo trắng nãy giờ luôn ngồi đây ngụy trang thành chủ nhân giờ cũng đã hơi mệt.
Dụ Nhiên nói trong đầu: “Được rồi, hai đứa nghỉ đi.”
Cáo chín đuôi và cáo trắng trở về thế giới của chúng. Dụ Nhiên khép mắt, bắt đầu điều trị thế giới tinh thần bị hao tổn nghiêm trọng của mình.
Trong khu rừng nguyên sinh khổng lồ, ánh mặt trời rải đầy trên đất, những khóm hoa và cây cối đã héo rũ bắt đầu bén rễ, đâm chồi trở lại. Tất cả những điều ấy đều được tiến hành trong im lặng, không có bất kỳ ai phát hiện ra.
***
Cùng lúc đó, một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ có biểu tượng đặc biệt của Liên bang đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời phía trên Học viện Lính gác. —ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN—
Chiếc phi thuyền ấy bay thẳng qua khoảng không rồi đỗ lại trên mái thư viện. Một người đàn ông cao lớn mặc bộ đồ đen tuyền nhảy xuống, mặt lạnh tanh gọi thực thể tinh thần của mình ra.
Chim ưng trắng có thị lực vượt trội lập tức báo tin: “Chủ nhân, là phi thuyền của Phòng Điều tra. Chu Thiên Dịch tới.”
Lục Tắc Hiên nheo mắt nhìn ra phía xa.
Hắn thấy một con nhện đen khổng lồ vươn tám cái chân dài, sắc nhọn của nó ra, bám vào mái thư viện như một cỗ máy chiến đấu. Tơ nhện màu trắng đặc quánh nhanh chóng phun ra từ miệng nó, tạo thành một tấm mạng nhện khổng lồ, quấn kín cả tòa nhà lại.
Lính gác cấp S Chu Thiên Dịch, thực thể tinh thần nhện đen, năng lực tiến hóa đặc biệt chính là lớp mạng nhện không một ai có thể trốn thoát được này.
Xem ra có chuyện lớn xảy ra bên thư viện rồi.
Kinh động tới cả Trưởng phòng Điều tra, Chu Thiên Dịch, ư?
Cảm giác bất an dâng lên trong lòng Lục Tắc Hiên. Học viện Lính gác mời hắn tới với vai trò khách quý trong buổi lễ khai giảng năm nay, thu hút hầu hết học sinh tập trung tại sân vận động. Hắn vốn cảm thấy sai sai ngay từ đầu, vậy nên mới để chim ưng trắng liên tục tuần tra trên không.
Đáng tiếc, chim ưng trắng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Là ai mà lại có thể giở trò ngay trước mắt chim ưng cấp S?
Lục Tắc Hiên nhíu mày, nói với chim ưng trắng: “Đi xem thử rốt cuộc bên thư viện xảy ra chuyện gì.”Cáo chín đuôi và cáo trắng trở về thế giới của chúng. Dụ Nhiên khép mắt, bắt đầu điều trị thế giới tinh thần bị hao tổn nghiêm trọng của mình.