“Vô ích thôi, vô ích thôi”.
Ở bên ngoài cửa truyền tới một giọng nói già nua, nhưng khí tức bức người.
Tôi và mọi người không hẹn mà cùng nhau quay đầu, trong tầm mắt hiện ra hình ảnh của một lão già, mặc đồ pháp sư, tay phải cầm kiếm gỗ, tay trái cầm bùa, bên hong đeo theo một cái túi có thêu càn khôn.
Hai mắt của tôi mở lớn, trong lòng không ngừng tự hỏi “Sao lại là ông ta – kẻ từng xuất hiện trong giấc mơ đầu tiên khi tôi vào nhà họ Lý?”
Lão pháp sư không quan tâm những cặp mắt đang nhìn, tiếp tục nói “Hồn phách của cậu ta chẳng thể nào siêu thoát được đâu”.
Lời vừa dứt, ông Lý có vẻ tức giận, đi thẳng về phía lão pháp sư, quát “Nè ông kia, ông đang nói cái gì vậy hả? Không siêu thoát là sao?”
Lão pháp sư nhếch mép, bước lên một bước, rồi mới trả lời “Con trai của ông là do bị người ta hại chết, cho nên không thể siêu thoát”.
Bà Lý nghe vậy, mau chóng chạy tới, gấp gáp hỏi “Ý ông là sao? Người nào hại chết con trai của tôi?”
“Bà hãy bình tĩnh, ta nhất định sẽ tìm ra kẻ đó, việc quan trọng lúc này chính là ta phải siêu thoát cho con trai bà”.
Nói rồi, lão pháp sư rút từ trong cái túi thêu càn khôn ra một lá bùa, ông ta di chuyển tới trước linh cữu, không nhanh không chậm niệm chú “Phù chú nghe lệnh, tiêu trừ oán khí, siêu thoát vong hồn…. Cấp cấp như luật lệnh”.
Không gian bỗng dưng chuyển lạnh, gió từ đâu thổi tới cuồn cuộn, sức mạnh tỏa ra từ người ông ta vô cùng lớn.
Khoảnh khắc lá bùa được ném lên. Nó ngay lập tức hóa thành nước rơi xuống bên dưới, ngọn lửa đang bốc cháy dữ dội thoáng cái đã tắt lịm đi.
Tiếp theo lão pháp sư cắn đầu ngón trỏ cho máu chảy ra, rồi hất vào đóng trò tàn, miệng thì thầm gì đó mà tôi không tài nào nghe được.
Từ bên trên chiếc hòm (quan tài) chợt xuất hiện những mảnh vụn màu trắng, chúng chầm chậm chầm chậm bay lơ lửng.
Lão pháp sư trông thấy, liền lấy một ít tro hòa với máu của ông ta rồi ném về phía đó, lớn tiếng hô “Tụ Hồn Kết Phách”.
Những mảnh vụn lay động, sau đó như có một lực vô hình nhanh chóng liên kết chúng lại với nhau, để tạo ra hình dạng.
Tôi bất giác giựt mình, nhận ra hình dạng được tụ kết kia chính là hồn phách nam nhân mà tôi đã từng gặp ở trong căn phòng gần cái giếng cạn. Đây chắc chắn không phải là trùng hợp rồi.
Lão pháp sư ra vẻ đắc ý, ông ta liền vung tay lên, hồn phách cũng bay lên trên cao, nhân cơ hội đó ông ta lập tức nói lớn “Siêu Thoát”.
Vụt.
Gió mạnh phá tung cửa thổi vào bên trong nhà lớn, những đồ đạc bày trí trên bàn thờ rơi lả tả xuống nền gạch, mọi người kinh hãi mà chứng kiến tình huống quá sức tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc hồn phách kia tan biến vào hư không, tựa như chưa từng tồn tại, anh ta có quay mặt về phía tôi, cảm giác quen thuộc một lần nữa lại tràn về, tôi mơ hồ nghĩ ngay tới cái người đứng ở ngoài cửa phòng trong đêm tối hôm trước.
Hình như mọi chuyện đang dần được sáng tỏ, âm mưu của nữ quỷ tân nương bắt đầu rõ ràng hơn.