Sắc Vi liếc Dương Thần một cái rồi lả lướt ngã người lên chiếc giường lớn như thể đang ở phòng mình, Sắc Vi ăn mặc khá tùy ý, cô khoác lên mình chiếc váy ngủ chất liệu tơ tằm với họa tiết hoa trắng rộng thùng thình che phủ toàn thân hình mềm mại quyền rũ, và cổ chữ V sâu lộ đôi gò bồng đào đầy đặn hấp dẫn, từ khe hở có thể thấy áo lót sa-tanh đen mỏng bên trong, váy ngắn đến nỗi chẳng thể nào che nổi hai khối thịt hồng hào, cố lắm che được phần giữa, bắp đùi trắng nõn thì không che được lộ cả ra ngoài, phản chiếu màu sáng ngà voi.
Đôi mắt của Dương Thần không chủ định hướng về khoảng giữa hai đùi của Sắc Vi, rạo rực khao khát, lấp ló chiếc quần lót sa-tanh mỏng, lúc ẩn lúc hiện, vài sợi đen lọt vào mắt …
Trong mắt Sắc Vi lộ vẻ đắc ý, không hiểu vì nguyên nhân nào đó mà người đàn ông say mê cô từ trước giờ luôn không muốn tiếp xúc quá gần, nhưng giờ có thể thấy là hắn chẳng có chút kháng cự với thân hình quyến rũ này, làm lòng cô khấp khởi mừng thầm, thêm ánh mắt quyến rũ gợi cảm hút hồn hắn.
– Dương Thần … chị xinh đẹp chứ…
– Đẹp …
Dương Thần nuốt nước bọt, cảm giác bản thân thực như một bé trai, toàn bộ khí phách hùng dũng bay biến. Ông trời ơi người có nhầm không vậy, người đàn bà này đến từ địa ngục chăng, chẳng lẽ chỉ có ma nữ mới có được thân hình như thế?
– Có muốn sờ chút không…
Sắc Vi mắt liếc nhìn, tay chậm rãi kéo rộng cổ áo để lộ bộ ngực trắng nõn nà, khẽ cử động đôi chân thon thả khiến thêm phần quyến rũ gợi cảm.
Dương Thần hít lấy một hơi không khí lạnh, mặc dù gái đẹp anh ta thế qua không biết bao nhiêu, kể cả cô vợ có gương mặt trái xoan Lâm Nhược Khê xinh đẹp mĩ miều nhưng Sắc Vi ở trước mặt hắn đây tuy có kém phần xinh tươi nhưng cũng là một người đẹp không kém, sức hấp dẫn đến mê hồn, thân hình chát bỏng của Sắc Vi như là bông hoa hồng đang độ nở rộ thơm hương, hương thơm ấy khiến cho con người ta cứ mụ mị cả đi.
Dương Thần chậm rãi bước lại gần sát trước mặt Sắc Vi, rồi lại từ từ cúi đầu nhìn chăm chú vào mắt thu hút của Sắc Vi, đột nhiên cười nham hiểm:
– Chị Sắc Vi, quả thật là tôi muốn sờ và tôi có thể sờ, chị không lấy dao găm chém đứt tay tôi đấy chứ.
– Tôi chặt được sao?
Sắc Vi thốt ra nhẹ nhàng.
– Chị quả thật là tài giỏi, gân cốt tôi đều đau nhức cả nè, đến lúc đó quả thật chẳng còn chút sức lực nào.
– Thế có cần thử xem thế nào không?
Sắc Vi dùng lưỡi liếm liếm đôi môi hồng đào, giọng điệu mời gọi quyến rũ.
Dương Thần hít mạnh một hơi mùi quyến rũ đê mê toả ra từ người Sắc Vi, ánh mắt trở nên sáng suốt.
– Chị cần tôi giúp gì sao?
Lời vừa thốt ra, vẻ thanh xuân xinh tươi hấp dẫn của Sắc Vi chẳng còn lung linh, thay vào đó là vài phần thất vọng, chán nản, đau khổ, giận dữ…
Cảm xúc của toàn bộ ngũ quan chuyển biến Sắc Vi đột nhiên cười thành tiếng:
– Haha, Dương Thần ơi Dương Thần , hoá ra cậu nhìn tôi với con mắt như vậy…
– Tôi nhìn chị thế nào?
Dương Thần cười đùa hỏi trả.
– Có phải là cậu cho rằng tôi luôn muốn dụ dỗ cậu lên giường với tôi là vì lợi dụng cậu để đạt được mục đích của mình?
Sắc Vi không e ngại đáp trả.
– Dúng vậy đó, năng lực của chị thật là đáng sợ, tôi chưa bao giờ thấy một người nào cho tôi cái khái niệm vô địch như chị…
Sắc Vi vừa nói vừa chỉnh lại cổ áo của mình che làn da trắng nõn nà, nhìn Dương Thần nói với giọng tự thuật:
– Ý tưởng lớn gặp nhau, tôi cần hội Hồng Kinh của chúng ta và hội Tây Minh của cha tôi hai bang hội lớn nhất khu phía Tây, nhưng hội Hồng Kinh còn quá non trẻ, nếu xảy ra tranh chấp nảy lửa thì hội Tây Minh có thể chỉ bị tổn thất một phần còn hội Hồng Kinh của chúng ta sẽ thịt nát xương tan …
Nói đến đây, khuôn mặt trái xoan kiều diễm của Sắc Vi có chút lạnh lùng:
– Dương Thần, cậu còn nhớ cái đêm đầu tiên chúng ta quen biết không…Tối hôm đó tôi bị phục kích, những người thân cận đều bị hạ hết, một mình chạy trên phố tìm đường thoát thân…
Dương Thần lặng im lắng nghe, khẽ gật gật đầu, trong đầu mường tượng ra khung cảnh lúc ấy …