Cánh tay đang nới lỏng cà vạt của Trần Vu Cẩn khẽ khưng lại: “Phu nhân?”
Anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, mười giờ năm phút. Đây thuộc khung giờ nghỉ ngơi của anh, cho dù anh vẫn thường hay dùng thời gian nghỉ ngơi để tăng ca.
“Thư ký Trần có số điện thoại của đạo diễn Lý chứ?” Cố Tuyết Nghi hỏi.
Trần Vu Cẩn lại lần nữa ngẩn ra. Anh phát hiện Cố Tuyết Nghi giống như đang xem anh như một công cụ có hình dạng con người.
Trần Vu Cẩn: “Có.” “Tôi sẽ gửi tin nhắn cho phu nhân.”
“Được.” Cố Tuyết Nghi đáp lại, sau đó không có lập tức cúp máy.
Trần Vu Cẩn nắm chặt điện thoại, cũng không lập tức cúp ngang. Anh ẩn ẩn nghe được tiếng hít thở từ đầu bên kia, khe khẽ. Sau đó anh lại nghe thấy giọng của Cố Tuyết Nghi.
“Thư ký Trần, hôm nay cực khổ cho anh rồi.” Ngữ khí của cô cực kỳ chân thành.
Không có gì. Lời nói theo quy củ vừa đi tới cửa miệng của Trần Vu Cẩn, nhưng anh chưa kịp nói ra, thì đầu bên kia lại truyền đến một âm thanh khe khẽ.
“Ngủ ngon.”
Điện thoại đã cúp.
Trần Vu Cẩn nắm chặt điện thoại đứng trước cửa phòng tắm, áo khoác đã cởi ra. Một cơn gió từ ngoài cửa đột nhiên thổi tới. Gió tại những căn hộ cao tầng có chút lạnh, Trần Vu Cẩn không tự giác rùng mình một cái, sau đó mới ý thức được bản thân từ lúc nghe điện thoại đến giờ vẫn đứng tại chỗ này không hề cử động.
Ngủ ngon.
Trần Vu Cẩn không tự giác ở trong lòng đáp lại.
Cố Tuyết Nghi lấy được số điện thoại, liền gửi tin nhắn cho đạo diễn Lý.
[Chào đạo diễn Lý, tôi là Cố Tuyết Nghi. Làm phiền ngài chăm sóc cho Yến Văn Gia. Khi nào cậu ấy có bất kỳ dị trạng gì, xin hãy báo cho tôi đầu tiên.]*
Đầu bên kia đạo diễn Lý đột nhiên nhận được tin nhắn, không cần biết vui sướng đến cỡ nào.
Đầu bên này, Cố Tuyết Nghi đã đi vào phòng tắm.
Yến Văn Bách lúc này cũng quay về nhà họ Yến. cậu trầm mặt đi lên lầu, kết quả đụng phải Yến Văn Xu.
“Về khi nào vậy? Yến Văn Bách khó chịu hỏi.
“Hôm nay.”
“Đi tới bữa tiệc rồi?”
“Đi rồi.”
“Bữa tiệc kết thúc vào lúc mấy giờ?” Yến Văn Bách không chút dấu vết cắn chặt răng.
“Chín giờ rưỡi.”
“Sao lại sớm như vậy?” Hại cậu chạy một chuyến không công.
Yến Văn Xu lộ vẻ kỳ quái: “Bởi vì…. bởi vì Cố Tuyết Nghi bảo, cô ấy muốn ngủ sớm.”
Yến Văn Bách:?
Yến Văn Xu nhìn thấy biểu tình vừa khó hiểu vừa chấn kinh của Yến Văn Bách, tâm trạng lúc này mới bình ổn. Cô cũng cảm thấy kỳ lại, không, là chấn kinh.
Giản Xương Minh, Giang Việt, Trần Vu Cẩn, còn mấy người khác nữa… thế mà đều chấp nhận đề nghị của Cố Tuyết Nghi, đúng 9 giờ rưỡi liền tàn tiệc!
Yến Văn Bách lách qua người Yến Văn Xu, đi nhanh lên lầu.
“Đi tìm Cố Tuyết Nghi sao?” Yến Văn Xu nhịn không được lên tiếng.
Cô muốn nhắc nhở cậu, Cố Tuyết Nghi hiện tại rất khó đối đầu. Nhưng nghĩ nghĩ, lại thôi. Đợi tới khi quay đầu lại thì bóng của Yến Văn Bách đã biến mất.
Đây là lần đầu tiên Yến Văn Bách chủ động tìm đến phòng Cố Tuyết Nghi. Cậu nghĩ cũng không thèm nghĩ liền gõ cửa, lại gõ rất gấp. Thực ra với khí lực của cậu, cậu cảm thấy đã rất nhẹ nhàng rồi. Nhưng Yến Văn Bách lại không biết, vì sao bản thân lại tức giận đến như vậy.
Cửa rất nhanh mở ra.
“Hửm? Có việc gì?” Theo tiếng nói vang lên, thân ảnh của Cố Tuyết Nghi cũng xuất hiện phía sau cửa. Cô mặc trên người một bộ đồ ngủ, tóc vẫn còn ướt, mi mắt vẫn còn vương chút nước.
Lời lên tiếng cuống họng của Yến Văn Bách liền bị khựng lại. Cậu lập tức xoay đầu đi chỗ khác.
Thực ra Cố Tuyết Nghi mặc như vậy cũng bình thường, nhưng người trẻ tuổi, luôn có những cái suy nghĩ kỳ quái…. Yến Văn Bách vội vàng ép chết cái suy nghĩ trong đầu kia, đáy lòng vẫn cảm thấy xấu hổ.
“Không…. không có gì.” Yến Văn Bách nặn ra một câu, sau đó quay đầu đi nhanh xuống lầu.
Đi tới lầu 2, Yến Văn Bách mới quay đầu lại. Cậu lại lần nữa gõ cửa phòng của Cố Tuyết Nghi.
Tóc của Cố Tuyết Nghi vừa mới sấy tóc được một nửa, mắt cô khẽ híp, vẻ mặt như cũ ôn hòa an tĩnh, nhưng ánh mắt lại lạnh nhạt, thậm chí là có chút sắc bén.
“Nếu như lần này vẫn không nói rõ….”
Yến Văn Bách căng chặt phần lưng: “Bữa tiệc….. thuận lợi chứ?”
“Rất thuận lợi.” Cố Tuyết Nghi ngẩn ra: “Đã biết quan tâm người khác rồi? Ừ, có tiến bộ.”
Yến Văn Bách nghe cô dùng lời lẽ nghiêm túc khen đến mức lưng càng căng, trên mặt cảm thấy nóng rát.
Cậu trước giờ chưa từng được khen bởi những chuyện nhỏ như vậy. Mà Cố Tuyết Nghi lại xoay người đi vào trong phòng.
Yến Văn Bách nháy mắt căng thẳng, cô sẽ không…. sẽ không đi lấy thắt lưng chứ?
Đợi Cố Tuyết Nghi quay lại, cô mở bàn tay ra, là một huy hiệu gắn trên ngực. Huy hiệu nhìn qua chẳng có vẻ cao quý gì cả, chỉ là một cái đế hình tròn, mặt trên có vẽ hình đồ ăn, ở giữa khắc một ngôi sao.
“Phần thưởng.” Cố Tuyết Nghi đặt ngôi sao vào trong tay cậu, sau đó đóng cửa lại.
Yến Văn Bách đứng tại đó, không tự giác mà đem huy hiệu nắm chặt trong tay.
Đây là lần đầu tiên cậu nhận được….. “Phần thưởng”.
*
Trong đoàn phim, Yến Văn Gia cũng đợi được tin tức mà cậu muốn.
#Yến hội Srika#
Xếp hạng hotsearch đứng thứ 26.
Nhưng đợi tới lúc Yến Văn Gia quay xong phân cảnh, lần nữa ngồi xuống đọc —-
Hotsearch thứ 3.
@Người đáng yêu như tôi: [Ảnh] [Ảnh]…… hình ảnh từ một người bạn làm phóng viên lấy được! Cố Tuyết Nghi thật sự quá đẹp! Quá đẹp! Tôi xem hết mấy bực ảnh mẹ nó quá kinh ngạc. Đội tạo hình cho cô ấy là The moon, thật quá đáng sợ! Tôi phục rồi! Cố Tuyết Nghi cũng rất tuyệt! Thật mẹ nó cường cường liên hợp, tôi muốn cầu khách sạn đặt thảm đỏ dưới chân cô ấy! Bạn có thể tưởng tượng một đại mỹ nhân mang khí chất cổ điển, mỹ mạo như họa như một bức tranh thu thủy, đây là khí chất mười phần sao? #Yến hội Srika#
Ánh mắt Yến Văn Gia trừng to.
Là đại mỹ nhân. Là người bất động thah sắc xâm nhập lớp phòng ngự của đối phương. Là một người trang điểm dịu dàng trên môi mang theo ý cười lễ phép, xoay đầu liền có thể ấn người khác vào trong nước.
Ánh mắt của cậu lại dời xuống.
@Phúc Đại thấy tôi: F* F* F* Ngạc nhiên chưa! Giang Nhị thế mà lại chạy tới yến hội của nhà họ Yến! giành cho các bạn không hiểu, tôi sẽ nói qua một chút…. người đứng đầu hiện tại của Giang thị chính là Giang Việt tiên sinh, hay được gọi là Giang Nhị. Từ trước đến giờ không hề hòa hợp với Yến Triều tiên sinh của Yến thị. Chỉ cần là người trong giới, không ai lầ không biết. Nhưng buổi yến hội này của nhà họ Yến, anh ấy đi, anh ấy đi! Yến phu nhân còn tự mình ra tiếp đón, hình ảnh làm chứng [Ảnh] Cung cấp thêm cho mọi người tin tức trước đó. Nghe nói là em trai Giang Nhị đánh nhau với Yến tứ thiếu. Giang Nhị tới tận cửa tìm lại công bằng, kết quả lúc rời đi còn mang theo một túi dây tây lớn! không biết mọi người nghĩ thế nào, thực ra tôi cảm thấy Yến Triều tiên sinh có thể không cần về nữa. CP này, hít sâu, có chút ngon.
[??? Nhìn thấy ID của chủ nhà, liền hiểu được chủ nhà vì sao lại có cái suy nghĩ to gan như vậy rồi.] [Nhỏ tiếng chút, thật ra tôi cũng ăn. Dù sao thì Yến tổng cùng Tưởng Mộng cũng có một chân, nhíu mày.]Yến Văn Gia: …………..
Cậu khẽ nâng ngón tay lên, sau đó nhẹ nhàng ấn vào nút báo cáo.
*
Châu Phi.
Người đàn ông trẻ tuổi từ trong tay thủ hạ tiếp nhận cuộn băng y tế mới, mắt cũng không ngó mà ấn thẳng lên trán.
Người đàn ông trẻ tuổi lấy diện thoại ra.
Chỉ có một tin nhắn ngân hàng gửi tới gần đây nhất.
“Số đuôi tài khoản **** của ngài ngày 17 tháng 10 đã thanh toán nhanh 11,00 tệ (Chi nhánh kem Phấn Phấn tại đường Lâm Kim Lợi)….”
Cô chỉ mua một cây kem?
Thời tiết nơi này nóng bức, lũ muỗi lượn quanh, bệnh tật khắp nơi, hoàn cảnh rách nát.
Nhưng mỗi ngày nhận được một tin nhắn ngân hàng như vậy cũng là một thú vui.