Một con yêu quái Mãng Xà màu xám từ trên cành cây rơi xuống, thân thể thô to đập vào mặt đất phát ra tiếng ầm ầm. Nó là một kẻ săn mồi trong chuỗi động thực vật ở vùng rừng núi này, chưa thất bại lần nào cả. Sau một thời gian vật lộn, những yêu thú mạnh mẽ hơn cũng rơi vào trong nanh nọc của nó và nhanh chóng trở thành thức ăn cho nó.
Lúc đi săn mồi, Mãng Xà yêu luôn rất kiên nhẫn, thế nhưng hôm nay nó gặp phải một người đi săn nóng tính.
Mới bắt đầu chiến đấu được mấy phút thì cặp mắt của nó đã bị bắn mù, phần bảy tấc (*) trên thân nó bị mũi tên găm sâu, nên dù đã cố hết sức nhưng vẫn không thể gây ra tổn thương lớn cho kẻ địch.
(*) Người ta nói đánh rắn phải đánh bảy tấc, vì nơi đó là nhược điểm của con rắn.
Mãng Xà yêu trút hơi thở cuối cùng một cách không cam lòng.
[Hồn lực + 5, hồn lực hiện tại: 7/7.]Cố Thanh Sơn đi ra từ dưới dóc khuất sau gốc cây, nhìn Mãng Xà yêu trước mặt.
Hắn từng tới đây lúc còn là Luyện Khí tầng hai, bị Mãng Xà yêu đuổi theo mấy chục dặm, dùng hết thủ đoạn mới trốn thoát khỏi nó. Lần này hắn lên Luyện Khí tầng năm, thực lực tăng lên gấp đôi, cuối cùng đã có thể trở về báo thù rửa hận.
Trong đám yêu thú bình thường, mãng xà được coi là khá hiếm thấy, e rằng có tìm toàn bộ rừng cây cũng không thấy con thứ hai.
Toàn thân mãng xà đều là bảo bối, mật rắn có thể giải được tất cả các loại độc, trị các vết thương nặng, máu rắn có thể tăng cường sự nhận biết của năm giác quan, thịt rắn ăn lâu dài giúp cường thân kiện thể, răng rắn thì là vật liệu chế tạo dao găm và mũi tên thượng hạng.
Đây là một con Mãng Xà yêu sống đã lâu năm, vật liệu trên thân chắc chắn sẽ không kém chút nào.
Cố Thanh Sơn lấy ra một con dao găm, nhắm ngay thân con mãng xà mà rạch một đường. Hai túi mật rắn to chừng quả đấm lăn ra, được hắn đỡ lấy.
Mật rắn sáng óng ánh long lanh, tỏa ra ánh sáng nhạt màu sữa, đây nhất định là đồ tốt. Thứ mật rắn này vì công hiệu và độ hiếm thấy của nó nên trong giới tu hành cũng chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Cố Thanh Sơn cất cẩn thận một viên mật rắn, viên còn lại thì ăn sạch sẽ trong vài nốt nhạc. Chỉ chốc lát sau, vết thương trên thân dần dần trở nên ngứa ngáy khiến hắn thầm vui mừng. Không ngờ lại có tác dụng nhanh như vậy, mật rắn có thể giải độc trong cơ thể và thúc đẩy quá trình đóng vảy của vết thương. Với tốc độ này, chỉ cần hai tiếng sau là vết thương trên người hoàn toàn khỏi hẳn.
Cố Thanh Sơn rút thanh dao găm ra cậy hết răng của mãng xà.
Nơi này cách doanh trại quá xa, lại là đi săn ban đêm, muốn xách mãng yêu này về một mình thì chẳng khác gì người si nói mộng.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể nắm chắc thời gian, ra tay với những thứ có ích nhất.
Cất kỹ mật rắn và răng rắn, Cố Thanh Sơn lại lấy bi- đông ra rửa sạch để đựng máu rắn. Hắn uống thử một ngụm, chỉ thấy miệng đầy mùi tanh. Hắn bèn cắn răng uống một ngụm nữa rồi tiếp lục lấy cho đầy miệng bi- đông.
Thứ đồ này không thể uống nhiều, người tu hành ở giai đoạn Luyện Khí sẽ không chịu nổi.
Sau khi nhặt nhạnh toàn bộ vật liệu trên thân mãng yêu, kế tiếp là màn kịch quan trọng.
Mãng yêu này là yêu thú khó giết nhất tối nay, thoáng cái đã cho hắn 5 điểm hồn lực, cộng thêm mấy con yêu thú giết chết lúc trước, giờ đã là lúc thu hoạch rồi.
Cố Thanh Sơn hít sâu, nhìn giao diện Chiến Thần, nói: “Tiêu hao 6 điểm hồn lực, lĩnh ngộ ‘Yến Song Phi’!”
[Đã lĩnh ngộ thành công ‘Yến Song Phi’, hồn lực hiện tại: 1/7.]Một luồng khí nóng từ trên Quân cung tràn vào cánh tay của Cố Thanh Sơn, sau đó tỏa ra khắp cơ thể hắn. Các loại kỹ xảo phát lực, phương thức vận chuyển linh lực, động tác tay, cách nắm bắt đặc tính và cự li liên tục hiện lên trong đầu hắn.
Sau khi luồng khí nóng dạo qua một vòng trong cơ thể Cố Thanh Sơn thì cuối cùng nó tràn vào ý thức của hắn rồi dần tan đi.
Thật không dễ dàng, cuối cùng hắn đã học được kỹ năng mạnh mẽ này!
Cố Thanh Sơn mở mắt, lặng lẽ rút hai mũi tên đặt vào dây cung, ngón tay kéo một cái rồi nhẹ nhàng buông ra. Hai mũi tên bắn đi, vẽ ra một đường cong kỳ dị, cắm thật chặt vào phiến lá trên cành cây.
Đường bắn hình vòng cung!
Tim Cố Thanh Sơn nhảy lên một cái, quả nhiên là giống suy nghĩ của hắn.
Cứ như vậy thì mũi tên bắn ra càng khó đoán.
“Dùng linh lực dẫn dắt…”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm, thử khởi động “Yến Song Phi” thêm lần nữa. Lần này, hai mũi tên phân thành hai hướng, tạo thành vòng cung thật rộng vòng qua từng hàng cây, cuối cùng bắn trúng con thỏ đang chạy phía sau hàng cây hơn trăm mét.
Dù Cố Thanh Sơn đã được chứng kiến rất nhiều điều thú vị ở kiếp trước nhưng vẫn bị hấp dẫn bởi một chiêu thức này. Đây là thuật bắn cung thuộc cấp Tướng quân của Nhân tộc.