“Tên dở thế ba”-Thảo Anh
“Tạm đi, mà giấy phép hoạt động kinh doanh các con đã đăng ký với nhà nước chưa?”
“Con đã chuẩn bị rồi ạ, chỉ cần con dấu của nhà nước nữa ạ”
“Ừ”
Sau đó bọn họ cũng bắt tay làm công việc của mình, dự án đầu tiên ra mắt phải thật chói loá. Trí Khanh thì đi đăng ký giấy phép kinh doanh. Không biết như nào mà mọi thứ đều được làm rất nhanh và vô cùng thuận lợi.
Thấy làm lạ Trí Khanh mới nán lại quầy hỏi nhân viên ở đó một chút, vì anh quá đẹp trai lại lôi cuốn còn mặc trên mình bộ vest đen nên khiến bao cô nàng nhìn đến mê mẩn
“Làm phiền rồi, có thể cho tôi hỏi chút chuyện được chứ?”
“Vâng, anh cứ tự nhiên”
“Tại sao giấy phép lao động này lại được thông qua nhanh như vậy, không phải là phải đợi cấp phép và làm thủ tục rất lâu sao”
“Thật ra, tôi nói nhỏ cái này với anh nhé. Đây là công ty do nhà nước xây dựng, nó chịu bảo hộ của nhà nước trước đây. Nhưng đột nhiên các vị đại lão muốn nó nên đành cho bọn họ, công ty này cũng chỉ mới xây xong cách đây vài tháng trước thôi. Chưa kịp bán ra thị trường thì đã phải nhường đi, công ty này xây nên phải lên đến 1000 tỷ lận ạ. Anh phải giàu lắm mới mua được nó đấy, với đã là công ty được nhà nước bảo hộ nên moik thứ đều được thông qua dễ dàng “
“Cảm ơn cô”
Trí Khanh rời khỏi cục dân sự, trong đầu vẫn đang tìm loading. Anh không hiểu từ đâu mà Mộc Hạ kiếm được thứ quý giá như vậy, lôi ra con điện thoại đời mới nhất mà Mộc Hạ tặng hôm qua liền gửi tin nhắn cho cả nhà.
“Ba thấy sao ạ?”
“Tạm thời con đừng đả động gì, Hạ Hạ chưa mở lòng với nhà ta nên mới giấu. Trước mắt cứ đưa công ty này đi lên đã, những chuyện còn lại từ từ điều tra. Ba tin Mộc Hạ không làm điều gì tồi tệ”
“Vâng”
Thảo Anh và Hải Đường cũng sốc chứ, một học sinh bình thường như cậu lấy đâu ra lắm tiền đến thế chứ. Nhưng bọn họ vẫn bình thường, chỉ là trong sự khác thường mà thôi.