– Hai huynh đệ Carl và Casper là thợ mộc ở chỗ chúng ta. Hiện tại, đại nhân có cần ta gọi bọn họ đến luôn không?
– Gọi tới đi. Thuận tiện mang tới cho bọn họ công cụ và khúc gỗ.
Mạnh Hàn nhìn về phía Grace gật đầu, sau đó bắt đầu tự mình nghiên cứu, xem cần làm thứ gì.
Compa là thứ nhất định phải. Thước kẻ cũng cần một cái. Tốt nhất là có hai cái Ê-ke. Đương nhiên, ban đầu không thể yêu cầu hà khắc về phương diện góc độ, chỉ cần bảo đảm có một góc vuông có thể sử dụng được. Chờ sau này có tiền, từ từ đánh bóng thêm. Hiện nay trước tiên mấy thứ này có thể sử dụng là được.
– Đại nhân.
Hai người trẻ tuổi dưới sự hướng dẫn của Grace, xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn. Bọn họ cũng mặc rất rách nát. Thên thể cũng gầy yếu như thế. Điều này khiến Mạnh Hàn nhìn thấy rất lo lắng.
– Carl, Casper, ta cần làm mấy thứ này.
Mạnh Hàn không khách khí với hai người này. Nếu quá mức khách khí sẽ làm bọn họ không biết phải làm thế nào. Mạnh Hàn biết rõ điểm này, nên trực tiếp bắt đầu đưa ra yêu cầu. Sau khi nói một lúc xong, hắn mới hỏi hai người:
– Hiểu chưa? Chế tạo những thứ này có phiền phức hay không?
– Không phiền phức, đại nhân.
Carl là ca ca, đại biểu cho hai người trả lời:
– Trừ cái compa ngài nói có chút phiền phức, những cái khác đều rất đơn giản. Có thể nhanh chóng làm xong.
– Rất tốt, vậy phiền các ngươi làm chúng. Càng nhanh càng tốt.
Trong miệng khách khí một chút, Mạnh Hàn lập tức phát hiện, mình khách khí như vậy thật sự có chút không đúng lúc. Carl và Casper rõ ràng liền sợ hết hồn. Lãnh chúa đại nhân khách khí với bọn họ, khiến hai người này căn bản không quen, chân tay lập tức trở nên luống cuống.
– Còn không đi làm nhanh đi!
Grace tương đối có kinh nghiệm. Chí ít nàng đã lĩnh giáo sự khách khí của lãnh chúa đại nhân này. Khi nàng nhìn thấy hai tên này không biết tốt xấu vẫn đứng ở tại chỗ cũng không nói chuyện cũng không động đậy, nàng không nhịn được mở miệng giục.
– Vâng, đại nhân, chúng ta lập tức đi ngay.
Carl và Casper lúc này mới hiểu được. Cả hai vội vàng hành lễ, sau đó vội vàng rời khỏi, khiến dự định ban đầu của Mạnh Hàn vốn là muốn xem bọn họ làm thế nào đành phải bỏ lại.
Tuy nhiên, sự vui mừng, bất ngờ đều xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn. Chưa tới nửa ngày sau, Mạnh Hàn đã nhìn thấy công cụ do hai người huynh đệ này mang tới. Hắn không nhịn được vừa mừng vừa sợ. Thước kẻ Ê-ke không cần phải nói, được đánh bóng loáng cẩn thận, thẳng tắp cân xứng. Ngay cả compa cũng dùng một khúc gỗ có trục giải quyết được vấn đề cố định và khép mở hai chân.
Sau khi khen ngợi hai huynh đệ một hồi, Mạnh Hàn mới tìm một tảng đá bằng phẳng, trải một quyển sách trắng ra. Tiếp đó, Mạnh Hàn bắt đầu cân nhắc, mình nên bắt đầu ra tay thế nào, mới không làm hỏng những quyển sách trắng này mà lại thành công vẽ ra Lục Mang Tinh Trận.
Chế tạo quyển sách ma pháp, nói thật, bản thân Mạnh Hàn vẫn chưa từng học qua. Đó là nội dung mà chỉ có ma pháp sư chính thức mới có thể học. Bản thân hắn là ma pháp học đồ nho nhỏ, căn bản không có tư cách học tập dù chỉ là một phương pháp vẽ Lục Mang Tinh Trận cơ bản nhất,.
Huống hồ, cho dù đã từng học tập qua phương pháp chế tạo quyển sách, bản thân Mạnh Hàn cũng không có cách nào chế tạo được. Ma pháp duy nhất mà hắn học được, chính là mà pháp thuẫn cơ bản nhất tối, thấp nhất. Đây cũng là một ma pháp mà ma pháp học đồ bắt buộc phải học. Trừ cái này ra, hắn không được học qua bất kỳ ma pháp nào khác.
Hơn nữa, chế tạo quyển sách ma pháp cần một lượng lớn tinh thần lực và ma lực ủng hộ. Với tình trạng của Mạnh Hàn hiện nay có thể vẽ ra một Lục Mang Tinh Trận đã là cực hạn. Những cái khác, hắn căn bản không dám có hy vọng xa vời.