Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đấu với bốn cao thủ Thần Cảnh trung kỳ và hậu kỳ đang hợp sức.
Chỉ trong thời gian ngắn mà cung điện rộng lớn vô cùng lộn xôn.
Säc mặt Đoàn Hoàng vô cùng u ám, cho dù thế nào thì sau hôm nay, nguyên khí của Hoàng tộc họ Đoàn tổn thương nặng nề.
Nếu không phải Đoàn Vô Nhai thì sao bốn cao thủ Thần Cảnh có thể phản bội chứ?
Nếu không phản bội thì lão ta cũng không cần tự tay giết đi bốn cao thủ này.
Đối với Hoàng tộc họ Đoàn, một khi bốn cao thủ Thần Cảnh bị giết thì quả thực là một tai họa nặng nề.
Nhưng Đoàn Hoàng là một kẻ nắm quyền không thể dung túng cho những điều sai, bốn người này đã phản bội rồi, vậy thì chỉ có một đường chết.
“Giao ông ta cho tôi, mọi người đối phó với cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia đi!”
Đoàn Vô Nhai tung một cú đấm vào một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, đồng thời ra lệnh cho hai người đang đối phó với cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong này.
“Rõ!”
Hai người không chút do dự, xông thẳng về phía cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác.
Hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ và hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, bốn cao thủ hợp sức đối phó với một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khác đang đấu với Đoàn Vô Nhai cũng thấy cực kỳ áp lực.
Đoàn Vô Nhai hôm nay đã bước vào Thần Cảnh đỉnh phong, mặc dù chỉ vừa bước vào cảnh giới này nhưng ông ta đã có thực lực ngang băng với bán bộ Siêu Phàm.
Điều này khiến cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đó cảm thấy vô cùng áp lực, nhưng Đoàn Hoàng đã ra lệnh, lão ta không thể không dốc hết sức để giết Đoàn Vô Nhai.
“Bịch!”
Đoàn Vô Nhai nện mạnh xuống, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bay thẳng ra ngoài.
“Ông không phải đối thủ của tôi!”
Đoàn Vô Nhai hờ hững nói.