Khúc Yên cũng không chú ý đến anh, luyện đề Toán sau đó qua làm đề Vật Lý. Càng học về nội dung nâng cao cô càng nhăn mặt, cuối cùng mở laptop nghe giảng Vật Lý.
Sáng hôm sau Khúc Yên thức dậy đã không thấy bóng dáng của anh đâu, liền biết anh đã trở về đi làm. Lê thân thể còn buồn ngủ xuống phòng bếp uống một cốc nước đá, cô uống nước xong định xoay người đi thì trên bàn có một ly sữa và một mẩu giấy.
Nội dung “Làm nóng thịt rồi mới được cho vào bánh mà ăn, thịt trên bàn, bánh trong lò nướng”
Khúc Yên đi tới lò nướng là một chiếc bánh sandwich, ấn nút làm nóng rồi đi tới bật bếp ga làm nóng thịt. Cố gắng ăn hết miếng sandwich, uống hết ly sữa rồi mới thay đồ đến trường.
Khi đến lớp, Nhan Tịch Nghi vẫy tay chào Khúc Yên, cô cũng cười cười:”Chào buổi sáng, Tịch Nghi.”
Khi Khúc Yên sắp đi qua cô ấy, Nhan Tịch Nghi giơ lên một ly trà sữa còn chưa khui.
Cô ấy cười nói:”Bù quà sinh nhật.”
Khúc Yên cười nhẹ:”Cảm ơn Tịch Nghi.” Sau đó đưa tay nhận lấy.
Cô ấy xua xua tay ý bảo không có gì.
Khi gần vào học Tô Nhiên Nhiên mới vào lớp, Khúc Yên còn tưởng cô ấy nghỉ học nên có nhắn vài tin hỏi nhưng không thấy ai trả lời. Gần sát giờ học cô ấy mới xuất hiện trước cửa lớp.
Gương mặt trắng nõn đỏ hồng, mồ hôi nhễ nhãi, lồng ngực phập phồng lên xuống đi lại bàn học ngồi xuống.
Khúc Yên dùng tay quạt cho cô ấy:”Sao thế? Thức muộn à?”
Cô ấy vừa thở dốc vừa lắc đầu, từ trong túi lấy ra một món đồ. Cô ấy đưa tới trước mặt cô rồi xoè tay ra, Khúc Yên tròn xoe mắt nhìn.
Là một dây cột tóc scrunchies màu bạc be rất đẹp.
Tô Nhiên Nhiên trân thành nói:”Dù hơi muộn nhưng..chúc cậu sinh nhật vui vẻ.”
Khúc Yên nghĩ tới một khả năng là không phải cô bạn này thức muộn mà là đi mua thứ này mới muộn học, Khúc Yên mỉm cười nhận lấy. Không quên nói cảm ơn với Tô Nhiên Nhiên.