Nhất là hai người càng cảm giác được một cổ đại thế áp bách không ngăn cản được, trước mặt cổ đại thế này cho dù bọn họ là Đế giả thất tinh đều cảm giác mình nhỏ bé, giống như kiếm quang kia có thể lấy mạng của bọn họ, còn chưa công kích thân thể thì sinh mệnh lực đang trôi qua, ấn ký tuổi trong đan điền tăng lên mười.
Lần này có thể làm cho nội tâm Triệu Không cùng Tề Thắng hai người giật mình, nhìn qua Huyền Thiên đâm tới một đạo kiếm quang này vô cùng kinh hãi.
Vèo —
Vèo —
Hai người không hề nghĩ ngợi giống như thiểm điện trốn qua một bên
Tốc độ của Đế giả thất tinh cực nhanh, trong hư không lưu lại hai đạo ảo ảnh, trong chốc lát hai người đã xuất hiện ngoài mấy trăm dặm.
Tuy Huyền Thiên một kiếm đâm vào không khí nhưng cũng không căm tức, uy lực một kiêm này tuy mạnh nhưng hai vị Đế giả thất tinh lại có thể dễ dàng ngăn cản, duy chỉ có tuế nguyệt chi lực có thể ăn mòn vài năm thọ nguyên của hai người, có thể một kiếm dọa bọn họ tránh đi là quá tốt.
Huyền Thiên cưỡi gió mà đi, tốc độ như tia chớp, lúc này tiến vào hư không ngàn dặm, lại lóe lên rồi biến mất trong nháy mắt, lập tức thuấn di ra ngoài vạn dặm.
Tần Chinh Hoa đuổi sát tới nơi nhưng cũng chỉ có thể tức giận mà thôi, ngay cả bóng dáng của Huyền Thiên cũng không sờ được.
Ba —
Tần Chinh Hoa tức giận một chướng chụp xuống, một bàn tay màu xanh xuất hiện, trực tiếp đập ngọn núi phía dưới thành phấn vụn.
Hắn đường đường là Đế giả bát tinh, liên thủ với hai Đế giả thất tinh còn tiến hành tập kích đột ngột, lại không thể đánh chết một Đế giả tam tinh, ngay cả ngăn cản cũng không làm được, việc này nhất định sẽ bị người ta chê cười, rất nhanh sẽ truyền ra khắp Kiếm Châu, thậm chí là Thiên Ngoại tinh không.
Triệu Không cùng Tề Thắng thì hai mặt nhìn nhau, có chút hổ thẹn, không thể ngăn cản Huyền Thiên, không phải Tần Chinh Hoa sai, mà là bọn họ bị một kiếm của Huyền Thiên dọa sợ thối lui.
Nhưng mà nhớ lại một kiếm của Huyền Thiên ẩn chứa lực lượng đáng sợ kia làm nội tâm hai người vẫn còn kinh hãi.
Tử vong chi lực, tuế nguyệt chi lực, đây thuộc là lực lượng thuộc về thiên địa quy tắc, Triệu Không cùng Tề Thắng ngay cả áo nghĩa cũng không lĩnh ngộ hoàn toàn, nào biết được cái gì thiên địa quy tắc chi lực, đối với lực lượng không biết hai người đương nhiên sợ hãi.
…
Huyền Thiên thông qua cánh cửa không gian thuấn di, trong chốc lát đã vượt qua mấy ngàn thậm chí ức vạn dặm, rất nhanh liền đã tiến vào sâu trong Bắc Sơn Trạch.
Nếu chỉ là hai Đế giả thất tinh Huyền Thiên chắc chắn sẽ không đào tẩu, sẽ bằng vào phòng ngự biến thái của Bất Diệt Chi Thân đại chiến với bọn họ một hồi, cho dù không thể dựa vào lực lượng giết bọn họ cũng phải thông qua tuế nguyệt chi lực hao tổn chết bọn họ.
Nhưng mà lực lượng Đế giả bát tinh quá cường đại, Huyền Thiên tuy bằng Bất Diệt Kim Thân có thể ngăn cản một kích của Tần Chinh Hoa, nhưng mà khó có thể vượt qua mười lần.
Một khi đại chiến thì dùng tốc độ công kích của Đế giả bát tinh thì Huyền Thiên không ngăn cản được bao lâu cả, Kim Thân vừa vỡ thì hắn lập tức nguy hiểm tính mạng, thánh đỉnh cũng không kéo dài bao nhiêu thời gian.
Cho nên tốc độ của hắn vô song vẫn rời đi trước là tốt hơn, đợi sau khi có đủ thực lực lại đi tìm Tần thị hoàng tộc tính sổ.
Huyền Thiên hạ xuống trong cốc, Tiểu Hổ lập tức nhảy lên vai của hắn, Long Tử Nghiên tươi cười đi tới, nói:
– Thiên ca, chuyện của ngươi đã xong rồi?
Huyền Thiên gật gật đầu, từ trong tay Long Tử Nghiên cầm lấy một nửa Hiên Viên kiếm cột vào sau lưng, nói:
– Tốt, chúng ta có thể tiến về vào Thiên Ngoại tinh không, hiện tại xuất phát.
Hiện tại Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên đều là Đế giả tam tinh đỉnh phong, Tiểu Hổ đã sớm trở thành Yêu Đế tứ tinh, chỉ có tại Thiên Ngoại tinh không bọn họ mới có thể tăng tu vi nhanh chóng.
Huyền Thiên lấy Hỗn Độn thánh đỉnh ra ngoài, lại bảo Long Tử Nghiên cùng Tiểu Hổ tiến vào trong thánh đỉnh, Thiên Ngoại tinh không vô cùng khổng lồ, so với Kiếm Châu thì nó chính là biển cả khôn cùng, dùng tốc độ của Huyền Thiên thì một năm cũng chưa chắc đi được bao nhiêu.