Một cô gái trẻ với mái tóc bù xù và khuôn mặt nhếch nhác đi tới trước mặt một người nhân viên trao đổi nước, muốn nhận nhiệm vụ để đổi nước.
“Chai nước này miễn phí tặng cho cô, nhưng cô không thể uống nó mà tôi muốn cô dùng để rửa mặt Nhân viên trao đổi nước đưa một thùng nước khoảng hai lít đến trước mặt người phụ nữ.
Người phụ nữ đó hầu như không hề do dự, mở nắp thùng ra và bắt đầu rửa sạch.
Chẳng mấy chốc, một khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện trước mặt nhân viên trao đổi nước.
“Tôi đã làm xong việc rồi anh có thể cho tôi nước được không?” Người phụ nữ lên tiếng.
Người đó lắc đầu rồi lại gật đầu: “Cô muốn có nước thì cũng được thôi nhưng không phải bây giờ, tôi cần cô ngủ với tôi: Người đó vừa nói vừa bắt đầu đưa mắt ngắm nhìn cơ thể của người phụ nữ.
“Được thôi” Người phụ nữ vẫn không hề do dự như cũ, cởi chiếc áo trước người.
Đối với rất nhiều người mà nói, trong hoàn cảnh kiểu này nếu bạn có thể dùng thân thể của mình để đổi lấy được một chai nước, thì hoàn toàn không được coi cái giá phải trả, bởi vì ở đây mạng người và sự tôn nghiêm là thứ không đáng một xu.
Ngay khi người phụ nữ cởi áo giáp vứt xuống đất, một chiếc đầu cũng lăn đến bên cạnh chiếc áo giáp của cô ta theo quán tính.
Một người bước tới rồi lượm chiếc đầu trên mặt đất lên, sau đó đi về phía nhân viên trao đổi: “Chiếc đầu ở đây, anh có thể cho tôi thức ăn rồi nhỉ”
Người này được giao nhiệm vụ trao đổi một cái đầu lấy một miếng màn thầu trắng.
Trương Thác cũng đến dưới chân núi ở giữa vị trí trung tâm của hòn đảo.
Anh nhìn bầu trời cao vời vợi, nhổ nhánh cỏ đang ngậm trong miệng ra rồi tự lẩm bẩm một mình: “Huấn luyện ma quỷ tổng cộng được chia thành ba giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên là tàn khốc nhất trong mắt người khác, nhưng trong suốt cả quá trình điều đơn giản nhất chẳng qua chỉ là một chữ ‘giết’ mà th “Mà giai đoạn thứ hai chính là đối mặt với sự tĩnh mịch vô tận, đối mặt với lòng mình, không ngừng quanh quẩn trên bờ vực của sự suy sụp tinh thần”
“Còn về giai đoạn thứ ba, điều mà bạn cần phải đối mặt đó chính là nỗi sợ hãi. Khi mọi suy nghĩ của bạn đều trở nên âm u, bỗng nhiên chợt nhìn thấy hy vọng. Thì liệu trái tim có thể làm mọi thứ vì để sống sót kia của bạn còn vững vàng như trước hay không, các bạn đã ăn vỏ cây hơn một tháng và cũng uống nước tiểu lâu như vậy rồi, chỉ vì có thể sống tiếp mà thậm chí ăn thịt uống máu của chính mình, bây giờ còn có thể liều mạng nữa hay không?”
Trương Thác tựa vào tảng đá lớn dưới chân núi, một cái xác không đầu bị quăng từ trên cao xuống, rơi xuống trước mặt anh, máu băn tung tóe, cả người máu thịt lẫn lộn.