– Ha ha… Tần Thế Vũ, không phải ngươi là thần tử sao, can đảm của ngươi đâu rồi? Ngươi cho rằng có thể chạy ra khỏi bàn tay của ta sao?
Huyền Thiên cười lớn một tiếng, lập tức biến đổi ngữ khí, quát:
– Tần Bất Tử, ngươi có thể thấy rồi đấy, xem lão tử làm thế nào phá Bất Tử Chi Thân của ngươi, hôm nay lấy mạng con ngươi chỉ là tiền lãi, luôn luôn có một ngày ta sẽ tìm đến ngươi, tính toán tổng nợ…
Mặc dù tốc độ của Tần Thế Vũ rất nhanh, nhưng Huyền Thiên có phong chi thánh đỉnh cưỡi gió mà đi, tốc độ phi hành cơ hồ gấp hai lần Tần Thế Vũ, trong nháy mắt Huyền Thiên đã đuổi theo sau lưng của Tần Thế Vũ.
XÍU…UU! —
Kiếm quang màu tím bổ phá hư không chém lên người của Tần Thế Vũ, Thánh Thổ Khải Giáp nát bấy, kiếm quang phá vỡ thân thể Tần Thế Vũ, một tia hào quang màu xám tro chui vào người của hắn.
Tần Thế Vũ quét nhìn qua đan điền, ấn ký tuổi tăng lên nhiều, trong nội tâm sợ hãi không lời nào có thể tả được.
Trốn…
Hiện tại trong nội tâm Tần Thế Vũ chỉ sợ có một đạo ý niệm, rất nhanh thoát ra khỏi khu vực này, thoát khỏi phạm vi giam cầm sau đó thuấn di chạy trốn.
Huyền Thiên trong nội tâm của Tần Thế Vũ đã biến thành tồn tại khủng bố, cũng không dám có tâm mưu đoạt thánh đỉnh của Huyền Thiên nữa, mang theo thổ thánh đỉnh sống sót, sau đó phi thăng thành thần, đây mới là mục tiêu sau này của Tần Thế Vũ.
Đáng tiếc hiện đang thay đổi mục tiêu đã trễ, cho dù là thù hận giữa hai người cũng tốt, thánh đỉnh trên người Tần Thế Vũ cũng được, tóm lại Huyền Thiên không có khả năng tha mạng cho hắn.
Tốc độ của Tần Thế Vũ không kịp Huyền Thiên, bị Huyền Thiên đuổi theo giết, Thánh Thổ Khải Giáp lần lượt hóa thành nát bấy, thân hình của hắn không ngừng lọt vào tử vong chi lực tàn phá, thọ nguyên trôi qua nhanh chóng, rất nhanh tướng mạo đã biến thành bộ dáng bốn mươi tuổi.
Long Tử Nghiên chiến đấu đã chấm dứt, hung tính của Tiểu Hổ đại phát, đem hơn trăm Đế giả của đối phương nuốt luôn hơn phân nửa, một ít Đế giả muốn dùng linh hồn chạy thoát khỏi chết cũng bị Kiếm Si thôn phệ.
Hiện tại một người một thần niệm một yêu nhìn qua Huyền Thiên ở xa xa đuổi giết Tần Thế Vũ.
Huyền Thiên cùng Tần Thế Vũ đã sớm rời khỏi phạm vi ngàn dặm của Phong Thần Cổ Tháp, thế nhưng mà ngay cả như vậy Tần Thế Vũ còn không có hy vọng chạy trốn, trên người của Huyền Thiên có năm cái thánh đỉnh, phạm vi giam cầm hư không lấy hắn làm trung tâm có bán kính ngàn dặm.
Chỉ cần Tần Thế Vũ cách Huyền Thiên khoảng cách ngàn dặm thì không cách nào dùng thuấn di bỏ chạy.
Dùng tốc độ gấp đôi của Huyền Thiên so với Tần Thế Vũ thì hai người như hình với bóng, Tần Thế Vũ không có khả năng rời khỏi phạm vi ngàn dặm so với Huyền Thiên.
Một trận chiến này đã thành kết cục đã định.
Vô số Đế giả ở ngoài ngàn dặm đuổi theo bước chân của Huyền Thiên cùng Tần Thế Vũ, trong ánh mắt lộ ra rung động, nhìn qua Huyền Thiên cùng Tần Thế Vũ một đuổi một chạy này.
Danh tiếng của Tần Thế Vũ đã vang dội Kiếm Châu tới cực điểm, trong tất cả thần tử thần nữ hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất, cho dù là Tư Không Đỉnh tu vị cao hơn hắn, tư chất mạnh hơn hắn thì danh khí cũng kém hơn nhiều.
Bởi vì Tần Thế Vũ là con của Tần Bất Tử, truyền kỳ của Kiếm Giới.
Trong mắt Đế giả của Kiếm Giới thì thần tử với tư cách là sứ giả của Thần Giới, mỗi một người đều là tồn tại cao cao tại thượng, nhất là Tần Thế Vũ càng không được.
Hiện tại Tần Thế Vũ bị Huyền Thiên đuổi giết được như chó nhà có tang, nhưng ngay cả hy vọng chạy trốn cũng không có, thật sự làm cho chúng cường giả Đế giả không thể ngờ được.
Có Tần Bất Tử uy danh hiển hách, cho dù Kiếm Giới có Đế giả có thể giết chết Tần Thế Vũ nhưng không dám ra tay, giết con trai của Bất Tử Thần Vương, vạn nhất ngày nào đó vận khí tới phi thăng đến Thần Giới, đây không phải là đi tìm chết sao?
Nhưng mà những chuyện này hiển nhiên không nằm trong phạm vi cân nhắc của Huyền Thiên, bất kể là giết Tần Thế Vũ hay không, Huyền Thiên biết rõ chỉ cần đến Thần Giới thì nhất định sẽ gặp phải vô số người Thần Giới đuổi giết, điểm này mặc kệ hắn giết thần tử hay không không có bất cứ cải biến nào.