Lúc này, Bách Hoa tiên tử dẫn theo Cố Thanh Sơn vào quân trướng, Huyền Nguyên Thiên Tôn nhìn mọi người, há miệng nói: “Ba vị Định Viễn Tướng quân, tiến vào giám định đầu tiên. “”
Ô Tinh Văn nghe xong, do dự, liếc mắt nhìn hai vị Định Viễn Tướng quân khác.
Chỉ thấy Công Tôn Trí và hòa thượng Minh Tuệ bước đi rất nhanh, theo sau Huyền Nguyên Thiên Tôn vào.
Ô Tinh Văn ngẩn người tại chỗ, bỗng nhiên bật cười.
Chuyện gì thế này? Vì sao hắn lại không muốn đi vào?
Ô Tinh Văn lắc đầu, cũng bước theo vào lều vải.
Nhìn thấy Ô Tinh Văn bước vào lều lớn, Bi Ngưỡng đại sư vẫn luôn yên lặng không nói gì khẽ thở phào một hơi, hìnhnhư vui mừng điều gì đó.
“Còn cứu được… “”
Lời của ông rất nhỏ, như đang thì thầm, xong cũng đi vào quân trướng.
Một lát sau, ba vị Định Viễn tướng quân đi ra.
Bọn họ rất tự nhiên khi phân công thủ hạ tiếp đón, tổ chức các tu sĩ môn phái tiến vào quân trướng theo thứ tự.
Nhóm tu sĩ, một người nối tiếp một người, xếp thành một hàng dài, nhanh chóng tiến vào quân trướng.
Qúa trình này diễn ra rất nhanh chóng, thậm chí nhanh đến mức có vẻ như làm cho là có lệ.
Vì thế trong quân doanh lập tức xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ này.
Nhóm tu sĩ không hề biết gì tiến vào quân trướng, rồi nhanh chóng đi từ trong ra.
Trong nhóm tu sĩ đang xếp hàng đợi, có người thông minh hơn một chút, trong lòng không hẹn mà cùng hiện lên đáp án.
Tam Thánh chỉ đưa đẩy cho xong chuyện mà thôi.
Sở dĩ cố ý làm vậy là vì khiến mọi người an tâm trước trận quyết chiến..
“Làm sao vậy? “”
“Thánh Nhân làm cách nào để phân biệt nội gián vậy? “”
“Là pháp thuật gì? “”
Có mấy tu sĩ còn chưa đi vào, tóm lấy tu sĩ vừa đi ra khỏi lều vải hỏi.
“Bí pháp Phật Tông, các ngươi đi vào sẽ biết. “”
Đám tu sĩ đi ra giữ kín như hũ nút, thần bí nói.
Đợi đến khi tất cả tu sĩ đều đã bước vào lều vải một lượt, Tam Thánh mới xuất hiện trên đài tướng quân lần nữa.
Nhìn vẻ mặt của bọn họ giống như có chút mệt mỏi.
Chuyện này rất kỳ lạ, đến tận lúc này, mà ngay cả một tên nội gián cũng không thể tra xét ra.
Mà hình như Bi Ngưỡng đại sư cũng không có tâm tư nói đến chuyện này.
Toàn bộ quân doanh lặng ngắt như tờ, không ai dám mở miệng hỏi, cuối cùng thì nội gián là ai?
Trong cảnh yên tĩnh trên, chỉ có Tam Thánh mở miệng nói.
“Xuất phát chứ? “” Huyền Nguyên Thiên Tôn hỏi.
“Xuất phát đi, thành hay bại là ở hành động lần này. “” Bách Hoa tiên tử nói.
“A di đà Phật, chư vị Phật Bồ Tát phù hộ Nhân tộc chúng ta. “” Bi Ngưỡng đại sư nói.
Sông Ma Vân.
Đây là một con sông rộng lớn trước Ma Cung.
Lúc đầu dòng sông có tên thật là Vi Vân, sau này Thiên Ma ngoại giới đến nơi này, mới đổi tên thành sông Ma Vân.
Tương truyền cách đây nhiều năm, khi Ma cung xuất hiện trên thế gian, lúc đó vì tránh để sinh linh thế gian chú ý, đám yêu ma dị giới đã dẫn nước sông, thi triển bí pháp, ngăn cách nơi này lại.
Trên sông Ma Vân suốt ngày mây mù lượn quanh, sương khói không tan, chim bay không thấy đường, cá đang bơi không thể sống.
Chỉ có vài ngọn núi xanh trên sông mọc đầy thực vật có linh khí xanh biếc, nhìn rất giống như núi tiên.
Nếu người không biết chuyện, vốn không thể tưởng tượng rằng, nơi này đã bị yêu ma chiếm cứ.
Phía sau sông Ma Vân là Ma cung rồi.
Nói là Ma cung, thực ra nhìn qua giống như là một ngôi miếu thờ.
Miếu thờ này được đúc từ một thứ kim loại rắn chắc màu đen, xung quanh không một lỗ hổng, chỉ có một cánh cửa đen là mở rộng.
Đứng bên ngoài, từ xa nhìn vào bên trong, lập tức có thể nhìn thấy trên đàn thờ cúng, có nhiều thân hình yểu điệu thướt tha.
Vì tầm mắt có hạn, chỉ có thể nhìn thấy áo mỏng như cánh ve trên người nàng ta, về phần tướng mạo hay vẻ mặt thì không có cách nào thấy được.
Trên đài thờ phụng kia đang thờ ai thì không người nào biết.
Cũng chưa từng có ai có thể lẻn vào tòa miếu thờ này tra xét.
Lúc đó khi Công Tôn Trí và Ninh Nguyệt Thiền trở về từ thế giới Thần Võ, muốn đi vào tra xét, lúc này mới bị yêu ma phát hiện, bại lộ hành tung.
Chiến trận trên sông Ma Vân.
Vô số yêu ma kỳ lạ dàn quân xếp trận.
Chúng khản giọng gào thét, rít gào, không kiên nhẫn đợi tiếng hiệu lệnh vang lên đã xông vào chỗ yếu của quân tu sĩ, điên cuồng chém giết.
Bên kia cách đó không xa, chính là trận địa của quân nhân tộc.
Mấy vạn tu sĩ nhân tộc lặng ngắt như tờ, nhìn về phía yêu ma mà không nói nên lời.