Huyền Thiên hét lớn một tiếng cưỡi gió mà đi, như thiểm điện đánh về phía Tần Thế Vũ.
…
Hai người hoàn toàn không để ý chết sống, không ngừng công kích trí mạng lên người của đối thủ, thế nhưng mà trong nháy mắt Tần Thế Vũ lại khôi phục, mà Huyền Thiên lại đón đỡ toàn bộ công kích vào đầu của đối phương, công kích khác tùy ý đánh lên người của hắn, không tổn thương Kim Thân mảy may.
Rất nhanh hai người liều mạng chiến đấu vài chục hiệp, tuy tình hình chiến đấu kịch liệt, bản thân trúng chiêu nhưng không bị thương chút nào.
– Biến thái…Đây là hai tên biến thái.
– Quá biến thái, một tên là giết không chết, một tên khác là công kích gì cũng không tổn thương, hai người này muốn liều tới khi nào?
…
Các Đế giả đang xem cuộc chiến kinh hô lên.
Lúc này Long Tử Nghiên, Kiếm Si, Tiểu Hổ cái này một người một thần niệm một yêu đã đánh bại hơn trăm Đế giả địch nhân, Kiếm Si chém giết Đế Giả ngũ tinh Tần Thọ, Tiểu Hổ mạnh mẽ đâm tới Đế giả tứ tinh hoàn toàn không phải đối thủ của nó, Long Tử Nghiên thân hóa Thần Long, Đế giả dưới tứ tinh không ai dám địch.
Thế nhưng mà hiện tại không có Đế giả nào đi chú ý tới bọn họ chiến đấu, ánh mắt tất cả mọi người không ngừng tụ tập lên người Huyền Thiên cùng Tần Thế Vũ.
Trong lúc đó có Đế giả kinh hô lên:
– Các ngươi mau nhìn, thần tử… Thần tử biến già!
Lực chú ý của chúng Đế giả lúc này đặt vào trong chiến đấu của Huyền Thiên cùng Tần Thế Vũ, cũng không chú ý tới tướng mạo của hai người.
Lúc này nghe được có người kinh hô như thế, lực chú ý lại đặt lên tướng mạo của Tần Thế Vũ, vừa xem xét thì toàn bộ thất kinh.
Vốn Tần Thế Vũ thoạt nhìn chừng mười bảy mười tám tuổi, phi thường trẻ tuổi, hắn mới năm mươi tuổi thôi, thọ nguyên củaĐế giả là ngàn năm, tự nhiên thoạt nhìn không lớn.
Thế nhưng mà Tần Thế Vũ hiện tại vậy nhìn qua đã biến thành trung niên hơn ba mươi, tuy tướng mạo không có cải biến, nhưng mà nhìn qua đã biết được tuổi tác, chuyện này làm cho chúng Đế giả khiếp sợ.
Nhìn qua trên ba mươi tuổi, nói rõ Đế giả này đã sống hơn ba trăm năm, nói chung bởi vì sinh mệnh lực của Đế giả ương ngạnh, tướng mạo bề ngoài thể hiện tuổi tác, người nhìn càng già thì càng sống lâu năm.
Nếu như là nữ Đế giả nhìn qua trên ba mươi tuổi, khả năng đã sống năm sáu trăm năm.
Cho dù là nam tử không có giữ được tướng mạo như nữ tử, nhưng mà chừng ba mươi tuổi cũng có thể sông bốn năm trăm năm.
Nói cách khác Tần Thế Vũ chừng năm mươi tuổi thì hắn đã sông bốn trăm năm, thọ nguyên mấy trăm năm đã trôi đi đâu?
Tần Thế Vũ cùng Huyền Thiên đang chiến đấu kịch lịch tự nhiên không có chú ý tới tướng mạo của mình biến hóa, hắn đối với Bất Tử Chi Thân thập phần tự tin, tuy hiện giờ còn không có phá vỡ phòng ngự của Bất Diệt Kim Thân nhưng phi thường khẳng định, một ngày không được thì hai ngày khẳng định có thể, hai ngày không được thì năm ngày khẳng định có thể.
Tóm lại Tần Thế Vũ không tin Huyền Thiên có thể chơi hao tổn vượt qua hắn, Bất Tử thần lực của hắn khôi phục cực nhanh, căn bản không sợ chết, mà Huyền Thiên chỉ cần xuất hiện bất kỳ sai lầm nào thì bị hắn công kích trúng đầu phải trọng thương, cho dù không sai lầm cũng không thể so hao tổn qua hắn.
Thế nhưng mà nghe được tiếng kinh hô của đám Đế giả ở xa xa thì nội tâm của hắn chấn động mạnh mẽ.
Trong đan điền của mỗi một võ giả đều có ấn ký tuổi tác, cũng giống như vòng tính tuổi của cây.
Tần Thế Vũ nội thị, quét mắt nhìn qua đan điền của bản thân một vòng lập tức như bị trúng ma chú, bị chấn động tại chỗ.
Ấn ký tuổi trong đan điền đã có ba trăm bảy mươi chín vòng, hắn đã ba trăm bảy mươi chín tuổi.
Mình mới hơn năm mươi tuổi, chỉ chớp mắt biến thành ba trăm bảy mươi chín tuổi.
Tuổi tác chênh lệch ba trăm ba mươi năm.
Với tư cách Đế giả có thọ nguyên ngàn năm, tổn thất vài năm không tính toán là cái gì, thậm chí vài chục năm cũng không tính quá nhiều.
Nhưng là chỉ chớp mắt tổn thất ba trăm ba mươi năm thọ nguyên, chỉ sợ mỗi một Đế giả đều cảm thấy sợ hãi.
Một ngàn năm có thể có mấy cái ba trăm ba mươi năm?
Bất Tử Chi Thân thật cường đại, tuy mỗi một lần Huyền Thiên công kích đều sử dụng tử vong chi lực phá vỡ thân thể Tần Thế Vũ, nhưng mỗi lần Tần Thế Vũ đều khôi phục thương thế, đoàn tụ thân thể, bình yên vô sự.