Hỗn độn kiếm quang, lôi đình kiếm quang, phong chi kiếm quang… Các loại kiếm quang cùng bay khắp nơi, cuối cùng ngưng tụ thành các loại hỗn độn, thủy, hỏa, phong, lôi năm loại thuộc tính khủng bố, kiếm này chém vào ba tên Đế Giả ngũ tinh.
Trời xanh sụp đổ, đại địa chấn động, trong hư không liên tục có tiếng rít chói tai vang lên, bầu trời nghiền nát nhắc lên khí lãng cuồn cuộn, khí lưu vô hình trảm phá tứ phương…
Huyền Thiên dùng một chiêu ‘ Thủy Hỏa Hỗn Phong Lôi ’, vận dụng năm đạo thánh lực, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, tuyệt đối không nhỏ hơn Đế Giả ngũ tinh.
Xa xa ánh mắt Tần Thế Vũ ngưng trọng, uy lực một chiêu này của Huyền Thiên so với hắn hiểu còn mạnh hơn rất nhiều, Huyền Thiên đánh chết Tần Nam, Triệu mông, Tề Đông ba người thì hắn không có sử dụng kiếm thuật cường đại như vậy.
Kiếm thuật cường đại như vậy cơ hồ có thể dễ dàng đánh chết cường giả Đế giả tứ tinh, mà Huyền Thiên và ba người Tần Nam đã chiến đấu vài hiệp.
Sát khí trong nội tâm Tần Thế Vũ tăng lên, thực lực Huyền Thiên tăng lên còn mạnh hơn so với dự liệu của hắn nhiều.
Chỉ có điều giờ phút này Tần Thế Vũ lại cho bọn người Tần Thọ tỏ thái độ đánh chết Huyền Thiên, không tốt đi lên liên thủ chém giêt, lại nói dưới thế công như cuồng phong vũ bảo này Tần Thế Vũ muốn ra tay cũng không kịp.
Oanh —
Một tiếng nổ mạnh rung trời, Huyền Thiên đánh ra một kiếm kinh thiên động địa đánh vào công kích của bọn người Tần Thọ là Đế Giả ngũ tinh.
Lưu quang khủng bố bắn ra khắp bốn phương tám hương, hư không bị đánh nát thành một cái động, cho dù là Đế giả tứ tinh đi lên cũng bị chém giết ngay lập tức, cho dù là cương mang bắn ra ngoài thì Đế giả tứ tinh trúng phải chỉ sợ lập tức đi đời nhà ma.
Trong tiếng nổ vang này ba Đế Giả ngũ tinh đồng thời lui về phía sau mười thước, thân thể Huyền Thiên cũng bị đánh bay vài trăm mét.
Tuy uy lực một chiêu ‘ Thủy Hỏa Hỗn Phong Lôi ’ này có thể chống lại Đế Giả ngũ tinh, nhưng dù sao đối phương là ba Đế Giả ngũ tinh liên thủ, lấy một địch ba bằng kiếm thuật này còn kém nhiều lắm.
Vèo —
Một đạo bóng đen bay ra từ sau lưng Huyền Thiên, nhanh chóng như tia chớp vượt qua bọn người Tần Thọ tiến vào trận pháp vây khốn Long Tử Nghiên, Tiểu Hổ.
Là Kiếm Si ra tay.
Ba tên Đế Giả ngũ tinh đang muốn ngăn cản, Huyền Thiên đã ra tay lần nữa.
Trong chốc lát hào quang màu tím từ trong cơ thể Huyền Thiên bắn ra ngoài, hào quang màu tím bao phủ phạm vi vài trăm mét vô cùng hoa lêh.
Vận chuyển lực lượng thất chuyển tử đan thì Huyền Thiên xuất kiếm lần nữa.
Thiên Huyền Đế Kiếm bắn ra đạo kiếm quang màu tím huyễn lệ, nhanh như thiểm điện liên tục bổ ra vài kiếm, từ các góc độ xảo trá bắn về phía Tần Thọ, Triệu Niết, Tề Đảo là ba Đế Giả ngũ tinh.
Xa xa lập tức có Đế giả kinh hô thành tiếng:
– Ánh sáng tím! Mấy ngày trước trên đỉnh tháp cũng có ánh sáng tím này… , người này có thể dừng lại trên đỉnh tháp thời gian lâu như vậy? Chẳng lẽ đỉnh tháp có bảo vật gì?
Ba Đế Giả ngũ tinh cũng cả kinh trong lòng, kiếm quang màu tím này làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng sợ hãi, giống như đang lâm vào nguy hiểm trí mạng.
Nhưng mà kiếm quang màu tím của Huyền Thiên nhanh như tia chớp, như như cuồng phong, ba người muốn tránh cũng không tránh được.
Ba ba ba ba ba —
Từng âm thanh nghiền nát vang lên, ba Đế Giả ngũ tinh công kích bị kiếm quang màu tím nghiền nát, lực lượng của hai bên không cùng cấp bậc.
Trong nháy mắt này Huyền Thiên liền phá vỡ phóng ngự của bọn người Tần Thọ.
Trong lúc đó bốn phía của Huyền Thiên có cuồng phong hiện ra ngoài, phong chi thánh đỉnh đã hiện ra, tốc độ của Huyền Thiên lập tức tăng lên gấp bội, cưỡi gió mà đi, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt ba Đế giả ngũ tinh.