Quỷ Tổ vừa dứt lời, sau lưng Dương Khai liền truyền đến thanh âm của Tuyết Nguyệt.
Thanh âm còn có chút yếu ớt, nhưng nghe ra đã không có gì đáng ngại.
– Nàng đã tỉnh à? Dương Khai nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, phát hiện sắc mặt Tuyết Nguyệt đã đỏ hồng không ít. Xem ra bí thuật trị thương của nàng quả thật không tầm thường, lúc này mới qua thời gian không bao lâu, không ngờ thương thế của nàng đã ổn định lại.
– À… Vừa rồi mơ mơ màng màng, hiện tại thanh tỉnh rồi! Tuyết Nguyệt gật gật đầu, cũng không có ý định xuống khỏi lưng Dương Khai, ngược lại còn ôm hắn chặt hơn một chút, yên tâm thoải mái hưởng thụ sự ấm áp được Dương Khai quan tâm, sau đó nàng nghi hoặc liếc nhìn Quỷ Tổ, cảnh giác hỏi nhỏ bên tai Dương Khai: – Vị tiền bối này là…
– Vị này chính là Quỷ Tổ tiền bối! Dương Khai cười ha hả: – Đừng lo lắng, ta với tiền bối là người quen biết cũ!
– Kiệt kiệt… Quỷ Tổ cười quái dị một tràng: – Bé gái tuổi không lớn lắm, tâm tư cũng không nhỏ! Nếu lão phu thật sự muốn ra tay với các ngươi, các ngươi còn có mạng sống sao? Yên tâm đi, như tình lang ngươi nói, chúng ta là người quen biết cũ, ở địa phương quỷ quái này vô tình gặp nhau coi như là đất khách gặp bạn cũ, lão phu không có ác ý với các ngươi!
Nghe nói hai chữ “tình lang” sắc mặt Tuyết Nguyệt không khỏi ửng đỏ, khóe miệng lại thoáng hiện nụ cười mỉm, nhỏ giọng nói: – Tiền bối đại lượng, tiểu nữ bị thương trong người, xin thứ cho không thể hành lễ với ngài!
– Không sao không sao! Quỷ Tổ không để ý chút nào, như có điều suy nghĩ liếc nhìn Tuyết Nguyệt một cái nói: – Bất quá tiểu nha đầu, ngươi chính là Tuyết Nguyệt của Hằng La Thương Hội thì phải?
Tuyết Nguyệt không khỏi biến sắc, nhưng rất nhanh khôi phục lại, gật đầu nói: – Tiền bối làm thế nào nhìn ra được?.
Nàng dùng bí bảo thay đổi dung mạo và hình thể của mình, hình dáng hoàn toàn khác với dáng người nam nhân của nàng trước đó, hơn nữa bí bảo kia là xuất từ một vị đại sư luyện khí của Hằng La Thương Hội, trừ phi có tu vi Hư Vương tam tầng cảnh đỉnh phong, nếu không hoàn toàn không có khả năng phát hiện sơ hở.
Tuyết Nguyệt cũng không biết Quỷ Tổ vì sao liếc nhìn một cái liền xem thấu thân phận của mình.
– Lão phu cũng không phải kẻ ngu ngốc! Quỷ Tổ khẽ cười một tiếng: – Đi vào Thất Lạc Chi Địa tổng cộng chỉ có mấy người như vậy, ngươi lại mặc quần áo cùng một dạng với Tuyết Nguyệt, vừa rồi còn hô một tiếng Nghê thúc… Nếu như vậy lão phu còn không biết lá bài tẩy của ngươi, thì những năm này chẳng phải là lão phu sống uổng phí sao! Trong lúc Quỷ Tổ nói chuyện, cũng trở lại bộ dáng bình thường. Trước lão còn rất tò mò, thiếu nữ Dương Khai cõng trên lưng rốt cuộc là lai lịch gì, dù sao trước đây lúc đi vào Thất Lạc Chi Địa, lão cũng không có phát hiện thiếu nữ này.
Sau đó thông qua đủ loại dấu vết để lại, suy nghĩ minh bạch lão mới chợt hiểu ra.
– Thì ra là thế! Tuyết Nguyệt gật gật đầu, giờ mới hiểu Quỷ Tổ có thể nhận ra mình, không phải lão có lợi hại bao nhiêu, mà do mình để lộ ra quá nhiều sơ hở.
– Đường đường là tam thiếu của Hằng La Thương Hội, không ngờ lại là một thiếu nữ, quả thật khiến người ta rất ngạc nhiên!
Quỷ Tổ chậc chậc lấy làm kỳ.
– Tiền bối, trên người Tuyết Nguyệt nàng có chút bí mật, cho nên không muốn để lộ cho người biết thân phận nữ nhi của nàng, còn xin tiền bối thay nàng giữ bí mật! Dương Khai cười hà hà nói: – Tiền bối cũng biết, Hằng La Thương Hội gia nghiệp to lớn, chuyện này nếu như lan truyền ra ngoài…
– Lão phu cũng không phải là người lắm chuyện! Quỷ Tổ khinh bỉ cười: – Nàng là nam hay nữ, cũng không có quan hệ với lão phu!
– Đa tạ tiền bối! Tuyết Nguyệt khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, lên tiếng nói cám ơn.
Ngẫm nghĩ một lúc, đi tới nói bên tai Dương Khai như làn gió thơm: – Ta tốt hơn là đổi lại hình dáng như trước, bằng không nếu gặp phải người nào nữa, nói không chừng sẽ bị người ta khám phá!
– Tùy nàng! Dương Khai gật gật đầu.
Lúc này Tuyết Nguyệt mới đưa tay chạm vào điểm nơi nào đó trên bộ ngực mình, rót thánh nguyên vào bí bảo trang sức đeo trên người kia, liền lần nữa phát huy tác dụng biến đổi dung mạo và hình thể nàng trở thành hình dáng nam nhân như trước.
– Tiểu nha đầu, mới rồi ý ngươi nói là dược cốc kia Hằng La Thương Hội các ngươi cũng biết sao? Quỷ Tổ lại lên tiếng hỏi.
– Phải! Tuyết Nguyệt nhẹ gật gật đầu: – Hằng La Thương Hội chúng ta đã sớm biết được dược cốc kia tồn tại, mỗi một lần Thất Lạc Chi Địa mở ra, đều sẽ có người tới, thỉnh thoảng cũng có chút ít thu hoạch. Bất quá bởi vì chỗ đó khe nứt không gian nhiều lắm, cho nên căn bản không dám xông vào quá sâu. Trước khi vào mục tiêu của chúng ta cũng là dược cốc kia, chỉ là đụng phải rất nhiều Huyễn Không Điệp, mới bị tách rời với Nghê thúc bọn họ!
– Hóa ra không phải là bí mật gì! Quỷ Tổ thất vọng nói: – Dương tiểu tử, xem ra chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, bằng không nếu để người khác nhanh chân đến trước, có khả năng ngay cả canh cũng không có mà uống! Được, để lão phu mang các ngươi đi một đoạn đường!.
Nói xong, Quỷ Tổ chắp hai tay bấm ấn quyết, tế ra Vạn Hồn Phiên, ngay sau đó, Vạn Hồn Phiên bao quanh ba người, hóa thành một luồng sáng đen, cấp tốc bay vù vù tới phía trước, tốc độ không chỉ tăng lên gấp đôi.
Quỷ Tổ có thể phát hiện dược cốc kia, thật sự là cơ duyên xảo hợp, lão đi vào Thất Lạc Chi Địa này cũng không có mục đích gì đặc biệt, chỉ là nghe nói nơi này có rất nhiều thứ tốt có thể giúp cường giả Hư Vương Cảnh tăng cường thực lực, nên mới mạo hiểm đi vào thử tìm kiếm mà thôi. Lúc ấy đang truy tìm Dương Khai, lão tình cờ đi ngang qua cách không xa dược cốc kia, phát hiện mấy đóa Ngộ Đạo Hoa.
Đáng tiếc mặc dù với thực lực cường hãn như lão, cũng không dám tùy tiện xâm nhập, chỉ có thể nhịn đau xót lui về.
Giờ này mang theo Dương Khai đi vào, đương nhiên lão rất đắc ý, chuẩn bị đi vào buông tay huyết tẩy một phen.
Dược cốc cách chỗ lão và Dương Khai gặp nhau cũng không xa lắm, nhưng cũng không gần, trước sau ước chừng mất thời gian một ngày, ba người mới tới mục đích.
Vạn Hồn Phiên vừa thu lại, lộ ra thân ảnh của ba người.
Nhưng đợi đến lúc Quỷ Tổ phóng ra thần niệm dò xét bốn phía, sắc mặt lão không khỏi trầm xuống, hừ lạnh nói: – Quả nhiên có không ít người tới!
Trong phạm vi trăm dặm nơi này, không ngờ hội tụ rất nhiều cường giả Hư Vương Cảnh, cũng không biết những người này rốt cuộc làm thế nào nhận được tin tức, hay là giống như Quỷ Tổ cũng tình cờ phát hiện chỗ này.
Dương Khai chỉ là tùy ý nhìn một vòng, liền thấy Tử Long chủ nhân của Tử Tinh cùng thiếu chủ Tử Đông Lai, hai người giống nhau đều là tóc dài màu tím, đứng trên một sườn núi nhỏ, có vẻ vô cùng chói mắt.
Mà trừ bọn họ ra, Hứa Nguy trước đây ám toán Dương Khai bất ngờ cũng ở chỗ này, thậm chí ngay cả Khổng Pháp kia cũng tới.
Hai người như cũ cấu kết với nhau làm việc xấu, chỉ có điều Khổng Pháp dường như bị thương không nhẹ, sắc mặt hơi tái nhợt, xem ra lúc trước dưới tập kích cùa Huyễn Không Điệp, hắn không có chiếm được tiện nghi gì, có thể miễn cưỡng giữ được một mạng, đã là may mắn lắm rồi.
– Tuyết Nguyệt! Phía bên phải cách không xa, truyền đến tiếng kêu khẩn trương mà lại mừng rỡ.
Dương Khai quay đầu nhìn lại, phát hiện Nghê Quảng đang một mặt vội vã vọt tới hướng bên này, một mặt cảnh giác quan sát Quỷ Tổ… phía sau lão, La Lam theo sát chạy tới…