“Tôi nói cho các người biết, nhất định phải có người chịu trách nhiệm về cái chết của Vô Viêm!”
Đoàn Hoàng lớn tiếng nói: ‘Dương Thanh là kẻ cầm đầu, đáng chém! Nhưng nếu không phải Đoàn Vô Nhai dung túng, sao Dương Thanh lại dám giết Vô Viêm chứ?”
“Đoàn Vô Nhai mới chính là thủ phạm chính gây ra cái chết của Vô Viêm! Nó nhất định phải lấy cái chết đền tội!”
Sau khi lão ta nói xong lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Đoàn Vô Viêm là con trai của lão ta nhưng Đoàn Vô Nhai cũng vậy mà.
Hơn nữa trước ngày hôm nay Đoàn Vô Nhai mới là người kế thừa của Hoàng tộc họ Đoàn, được Đoàn Hoàng coi trọng.
Bây giờ Đoàn Vô Viêm đã chết, Đoàn Hoàng cần gì phải vì một người đã chết mà đi trách phạt một đứa con trai khác chứ?
Nếu chỉ trách phạt bình thường thì cũng không sao nhưng đăng này Đoàn Hoàng lại nói muốn để Đoàn Vô Nhai lấy cái chết đền tội.
Điều này rất không bình thường.
“Người đâu, mau trói Dương Thanh và Đoàn Vô Nhai đưa đến đây!”
Đoàn Hoàng ra lệnh, hai bóng người lặng lẽ xuất hiện.
Nhìn thấy hai người này, bốn cao thủ kia, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy hai người này, hơn nữa bọn họ còn cảm thấy một luồng áp lực võ thuật khủng bố bao trùm khắp nơi này.
Càng khiến bọn họ khiếp sợ hơn là Đoàn Hoàng lại ra lệnh cho hai người nọ đi bắt Dương Thanh và Đoàn Vô Nhai đưa đến đây, lẽ nào Đoàn Hoàng thật sự muốn giết Đoàn Vô Nhai sao?
Không ai có thể ngờ được, sau đó Đoàn Hoàng lại ra lệnh cho người đi bắt Đoàn Vô Nhai về.
Dẫu sao, Đoàn Vô Viêm cũng đã chết, Hoàng tộc họ Đoàn ngày nay chỉ có Đoàn Vô Nhai là có thiên phú võ thuật mạnh nhất.
Những hoàng tử khác tuy cũng có thiên phú khá cao nhưng thực lực mạnh nhất chỉ tới Thần Cảnh trung kỳ, so với Đoàn Vô Nhai đã đột phá tới Thần Cảnh đỉnh phong thì quả thật không đáng nhắc tới..