Huyền Thiên đứng dậy, cảm thụ được lực lượng trong cơ thể, hắn siết chặt nắm đấm , hư không chung quanh hắn lập tức nghiền nát, từng đạo khe hở thẳng tắp giăng khắp nơi bị kiếm khí vô hình cắt nát.
Thất Chuyển Kiếm Đan chỉ nhúc nhích đã khiến khí tràng bốn phía Huyền Thiên trở nên vô cùng sắc bén, chỉ sợ một vị đế giả đứng bên cạnh cũng sẽ bị khí tức sắc bén này làm cho run sợ.
Đối mặt Nhất Tinh đế giả, Huyền Thiên đều không cần động thủ, chỉ dựa vào khí tức sắc bén hóa thành mũi kiếm chém tới, người kia chưa hẳn đã ngăn được.
Chỉ dựa vào thế liền có thể đánh bại Nhất Tinh đế giả, cho dù là lục tinh đế giả cũng khó khăn làm được. Nhưng mà đối với Huyền Thiên thì chỉ là chuyện đơn giản.
– Kiếm si!
Huyền Thiên truyền âm nói.
– Năng lượng thần niệm của con sâu này rất mạnh đủ để ta khôi phục đến Ngũ Tinh đế giả đỉnh phong lực, ta còn cần hai ba ngày, mới có thể triệt để luyện hóa.
Thanh âm kiếm si vang lên.
Huyền Thiên nhìn nhìn tường vây biên giới đỉnh tháp ba thước nói:
– Để ta xem có thể leo lên nữa không.
Đỉnh tháp không có bất kỳ thông đạo rời đi, muốn rời đi chỉ sợ phải bay qua tường vây rồi từ trên đỉnh tháp nhảy xuống.
Huyền Thiên đi tới bên bức tường giơ tay lên, tuy rằng hắn cao hơn 1m9 nhưng vẫn còn cách tường một khoảng.
Hắn dùng lực mạnh mẽ nhảy lên cao hơn ba mươi thước thì ngừng lại,
Trăm dặm bốn phía Phong Thần tháp cổ đều cấm phi hành, đỉnh tháp này cũng vậy.
Huyền Thiên có chút bất đắc dĩ nhìn bức tường, hắn đường đường Nhất Tinh đế giả lại bị tường vây làm khó, nhảy cũng không qua, đúng là làm cho người ta dở khóc dở cười.
Huyền Thiên liên tục thử mấy lần, thậm chí từ đằng xa chạy tới lấy đà nhảy lên nhưng đáng tiếc đều thất bại, vô luận hắn dùng bao nhiêu lực lượng đều chỉ có thể nhảy lên ba mươi thước.
– Đậu móa! Ta đường đường Kiếm Đế, một đời thiên tài, thân mang năm cái thánh đỉnh, đừng nói là chết già ở đỉnh tháp này chứ.
Trong lòng Huyền Thiên cả kinh.
Kiếm si truyền âm nói:
– Đỉnh tháp có thể để cho ngươi lĩnh ngộ đến Áo Nghĩa chi lực, có lẽ những lực lượng này có thể giúp ngươi rời đi, trời không tuyệt đường người, đã có cái địa phương như vậy thì tuyệt đối không thể nào là tử lộ.
Huyền Thiên ngẫm lại cũng đúng, nói:
– Dù sao ngươi còn cần hai ba ngày, ta đây cũng đem Áo Nghĩa chi lực lĩnh ngộ dung hợp lại xem sao, ta đã có một ít hiểu biết về dung hợp lực lượng đỉnh, nhìn xem có thể mượn năm cái thánh đỉnh thu hoạch khác không.
Huyền Thiên rời khỏi bức tường tầm ba mươi thước, ngồi xếp bằng xuống, tâm niệm vừa động, lập tức năm cái thánh đỉnh từ trong cơ thể hắn bay ra.
Một Hỗn Độn Thánh Đỉnh, một Lôi Chi Thánh Đỉnh, một Phong Thánh Đỉnh, một Thủy Thánh Đỉnh, một Hỏa Thánh Đỉnh lơ lửng bốn phía Huyền Thiên.
Huyền Thiên đã có một chút cảm xúc đối với lực lượng thần bí bên trong thánh, nhất là sau khi lĩnh ngộ Áo Nghĩa chi lực thì cảm xúc càng sâu sắc, hiện tại liền từ năm cái thánh đỉnh nhìn xem có thể lấy được thu hoạch gì hay không.
– Ồ!
Huyền Thiên đột nhiên cả kinh một tiếng, hắn đồng thời khống chế năm cái thánh đỉnh, đột nhiên liền sinh lòng cảm ứng, năm cái thánh đỉnh cũng đồng thời run lên.
– Phụ cận có thánh đỉnh!
Huyền Thiên cảm ứng được có một cái thánh đỉnh tồn tại.
Ánh mắt của Huyền Thiên lập tức quăng về phía bên trái, hắn cảm ứng được có một cái thánh đỉnh cách hắn có mấy trăm dặm, khoảng cách như vậy chính là trên quảng trường bên cạnh Phong Thần tháp cổ.
– Là âm chi thánh đỉnh hay là dương chi thánh đỉnh? Nếu không chính là Tư Không Đỉnh hoặc là Tần Thế Vũ đến rồi?
Huyền Thiên trong lòng lập tức cảm thấy không ổn, Long Tử Nghiên cùng Tiểu Hổ ở bên ngoài Phong Thần tháp cổ chờ hắn, vô luận là Tư Không Đỉnh hay là Tần Thế Vũ đến đều cực kỳ bất lợi cho Tử Nghiên cùng Tiểu Hổ.
Trong nháy mắt này Huyền Thiên hận không thể mọc ra hay cánh bay ra khỏi đỉnh tháp.