Trung niên phía sau Đại hoàng tử lạnh lùng quát.
Phong Viêm hơi do dự một chút, mới ôm quyền nói:
– Phong Viêm bái kiến Đại hoàng tử!
Thật bất cẩn, lại chỉ chắp tay.
Trung niên nhân kia định quát, lại bị Đại hoàng tử phất tay, liền im lặng.
– Phong Viêm, lui ra đi!
Đại hoàng tử từ tốn nói.
– Người này phế hai tay của đệ đệ ta, ta muốn lấy mạng hắn.
Phong Viêm cũng đã khống chế tâm tình, lấy ngữ khí bình tĩnh nói, nhưng mang theo kiên trì không cho từ chối.
Đại hoàng tử lộ ra vẻ không vui, lấy thân phận của hắn, toàn bộ Vũ Quốc, ngoại trừ gia chủ của Bát Đại Hào Môn cùng với mấy người như Liên Quang Tổ, Ngô Tùng Lâm… Còn ai dám không bán mặt mũi cho hắn?
– Phong Viêm, ngươi hơi quá rồi đó!
Đại hoàng tử lạnh lùng nói. Tuy hắn còn không phải Thiên Tử, nhưng ở một mức độ nào đó là đại biểu Thiên gia, nói ra chính là nhất ngôn cửu đỉnh, há cho phép từ chối?
– Hừ, hắn phế đệ đệ ta, ta lấy tính mệnh của hắn, chẳng lẽ không công bằng sao?
Phong Viêm thể hiện ra một mặt quái đản thô bạo của hắn, ngay cả Đại hoàng tử tử cũng không nhường chút nào.
– Phong Viêm, ngươi biết mình đang làm cái gì không?
Đại hoàng tử điềm nhiên nói, hắn cũng bắt đầu tức giận.
Trong thiên hạ, đều là vương thổ, Thiên Tử ra lệnh, ai dám không nghe?
– Nghe tiếng Đại hoàng tử là đệ tử nòng cốt khóa trước của Hổ Dương Học Viện đã lâu, vậy để Phong mỗ đến lĩnh giáo một hồi a.
Phong Viêm nói.
Toàn trường ồ lên, Phong Viêm lại đối nghịch Đại hoàng tử!
Trước tiên không nói thân phận của Đại hoàng tử, hai năm trước, thời điểm hắn rời học viện, là đệ tử nòng cốt. Tuy hiện tại chưa đột phá Linh Hải Cảnh, nhưng tuyệt đối cũng là Dũng Tuyền tầng chín, lại thêm thiên phú võ đạo kiệt xuất của Đại hoàng tử, hầu như vô địch ở Dũng Tuyền Cảnh.
Bây giờ Hổ Dương học viện lấy Tam hoàng tử thực lực mạnh nhất, nhưng cũng chỉ là Dũng Tuyền tầng bảy, đối đầu với Đại hoàng tử, thua chiếm đa số, Phong Viêm chỉ là đệ tử chân truyền, sao tự tin như vậy?
Đại hoàng tử càng thêm tức giận. Phong Viêm này không chỉ dám cãi lời hắn, thậm chí còn muốn khiêu chiến hắn, thực là to gan. Nhưng thân là Đại hoàng tử, lòng dạ của hắn cực sâu, hỉ nộ không hiện ra, lạnh nhạt nói:
– Ngươi thật muốn khiêu chiến ta?
– Xin mời!
Phong Viêm rất thẳng thắn nói, khí thế cuồn cuộn, tỏa ra uy thế đoạt người.
– Dũng Tuyền tầng bảy?
Đại hoàng tử lộ ra vẻ kinh ngạc, sao Phong Viêm có thể tăng lên tới độ cao như vậy?
– Cái gì, Dũng Tuyền tầng bảy, thật hay giả?
– Nếu Đại hoàng tử nói như vậy, kia hẳn là thật.
– Chẳng trách hắn dám khiêu chiến Đại hoàng tử, hóa ra có tu vi Dũng Tuyền tầng bảy.
– Không đúng, coi như là Linh Hải Cảnh thì lại làm sao, kia là Đại hoàng tử a!
– Cũng đúng, thật không biết Phong Viêm dựa vào cái gì, lẽ nào hắn thực là con riêng của viện trưởng đại nhân?
Mọi người kinh ngạc thốt lên. Dũng Tuyền tầng bảy, đã bằng Tam hoàng tử, nhưng tính tuổi, thật có thể nói Phong Viêm là tồn tại mạnh nhất Vũ Quốc.
– Chẳng trách dám khiêu chiến ta!
Đại hoàng tử âm trầm nói.
– Vậy thì ra tay đi!
Phong Viêm không chút khách khí, tung người nhảy tới Đại hoàng tử. Hắn cũng không dùng đao, song quyền oanh kích, trên nắm tay có một tầng ánh sáng bạc bao vây, tỏa ra khí thế hùng kỳ bá tuyệt.
– Dùng quyền ở trước mặt ta?
Đại hoàng tử hừ một tiếng, trong mắt có hàn quang dương động, song quyền nổ ra. Nhất thời, phảng phất như một vị đế vương giá lâm, để tất cả mọi người lòng sinh rung động, chỉ muốn bái phục, xưng thần với Đại hoàng tử.
Thiên Tử Quyền Pháp!
Oành oành oành oành, hai người không ngừng giao đấu, Đại hoàng tử chiếm thượng phong.
Cảnh giới của hắn cao, sử dụng Thiên Tử Quyền Pháp càng thêm nghiền ép, nếu không chiếm thượng phong liền không có thiên lý.
Nhưng con mắt của Lăng Hàn híp lại, nhìn cả người Phong Viêm tản mát ra ánh sáng màu bạc, lẩm bẩm nói:
– Thể chất đặc thù?
—————
