– Linh hồn ghi thành Tu La Thiên Thư quyển hai… Chẳng lẽ Tu La Thiên Thư quyển hai là ‘ thần ’ chi thiên?
Tu La Thiên Thư tổng công có ba cuốn. Cuốn một là “Tinh” chi thiên, quyển hai là “Thần” chi thiên, như vậy cuốn ba không thể nghi ngờ là “Khí” chi thiên.
Thế nhưng mà Tu La Thiên Thư quyển ba không ở đây, chuyện này làm cho Lâm Minh hoài nghi có phải độ hoàn thành của mình không đủ hay không?
– Có lẽ độ hoàn thành của ta vượt qua 90% mới có thể nhìn thấy Tu La Thiên Thư quyển hai, mà muốn tập hợp đủ Tu La Thiên Thư ba quyển lại, khả năng cần độ hoàn thành ngoài 95%, thậm chí là phải 100%!
Lâm Minh nghĩ như vậy thì nhíu mày.
Trong lòng của hắn vẫn có sầu lo, mình thông qua tầng thứ năm có thể đạt tới hoàn mỹ hay không.
Tầng thứ năm đối mặt Bất Tử Hàn Băng cùng bất tử liệt diễm, Lâm Minh đều cần có Thánh Mỹ trợ giúp mới miễn cưỡng qua cửa, dựa theo kinh nghiệm thí luyện cuối cùng của Lâm Minh mà nói, đây không được tính là thông qua hoàn mỹ.
Hơn nữa chính mình độ hoàn thành cuối cùng là 92%, con số này nhìn qua rất không cân đối.
Bởi vì Lâm Minh ở cửa đầu tiên đạt 20%.
Sau khi Tu La Chi Môn kết thúc độ hoàn thành đạt 45%.
Tầng thứ tư là 60%.
Phong Thần đài là 75%.
Những thí luyện này hắn thông qua hoàn mỹ, dộ hoàn thành của Lâm Minh là cao nhất.
Thế nhưng mà khi tới tầng năm, độ hoàn thành là 92%.
Chuyện này khiến Lâm Minh có cảm giác không khỏe.
Hắn vẫn hoài nghi mình không thông qua tầng năm hoàn mỹ.
Dựa theo lời Thánh Mỹ đã nói,thí luyện tầng năm là đoàn đội phối hợp, có lẽ bởi vì độ khó rất cao, thế cho nên mọi người không thể không hợp tác.
Nếu như chỉ có một người một mình xông qua tầng năm, độ hoàn thành có thể vượt qua 95% không?
Nghĩ tới những chuyện này, Lâm Minh càng ngày càng cảm giác chính mình chưa hẳn không có đủ Tu La Thiên Thư.
Lắc đầu không suy nghĩ chuyện này, Lâm Minh tiếp tục mở Tu La Thiên Thưra, nhịn đọc nội dung trong đó.
Trí nhớ của Lâm Minh từ lúc ở Ngưng Mạch kỳ đã có công năng thấy là không quên, nhưng dù là như thế, đọc Tu La Thiên Thư, Lâm Minh có cảm giác phi thường cố sức.
Bởi vì những văn tự này mặt chữ không xem vào đâu, trọng yếu nhất chính là mỗi chữ đều có ý cảnh của nó, mà phải phải vượt qua những ý cảnh này đối với Lâm Minh mà nói là khiêu chiến lớn.
Trừ chuyện đó ra, còn có rất nhiều đường vân pháp tắc, muốn ghi nhớ chúng cũng tuyệt không đơn giản.
Nếu như không phải Lâm Minh trước đó đã tìm hiểu qua Tu La Thiên Thư quyển một, hiện tại những trí nhớ này càng cố sức.
– Đáng tiếc… Nếu như ta có thể mang Tu La Thiên Thư ra thì tốt rồi.
Trong nội tâm Lâm Minh khó tránh khỏi sinh ra suy nghĩ này, hiện tại hắn đọc Tu La Thiên Thư, tu vị cảnh giới so với chủ nhân Tu La Lộ là quá thấp, rất nhiều thứ hắn không hiểu, chỉ có thể cưỡng ép nhớ kỹ mà thôi.
Khi thời gian qua đi, Lâm Minh đọc Tu La Thiên Thư sinh ra lý giải tiến thêm một bước, nhưng mà muốn nghiệm chứng những lý giải này nhất định phải đối chiếu với Tu La Thiên Thư, nếu không chỉ bằng vào tưởng tượng thì hiểu ra cũng có hạn.
Dưới loại tình huống này, Lâm Minh đương nhiên không có khả năng hiểu toàn bộ Tu La Thiên Đạo.
Trong nội tâm hiện ra ý niệm này, Lâm Minh nhìn qua sách cổ trước mặt, không cam lòng toàn lực đẩy quyển sách ra, kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, quả nhiên nó không động đậy.
Tu La Thiên Thư này không mang đi được.
Bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật, Lâm Minh lại ngồi trước bàn, hắn điều chỉnh tâm thần bắt đầu tĩnh ngộ Tu La Thiên Thư quyển hai.
Tu La Thiên Tư quyển hai và quyển một giống nhau, đủ loại văn tự cùng pháp tắc cực kỳ huyền diệu, Lâm Minh bắt đầu đọc thì cố hết sức, vừa đọc văn tự vừa thừa nhận áp lực, vừa dùng tinh thần lực nhớ kỹ những văn tự này
Rất nhanh Lâm Minh cảm giác linh hồn lực tiêu hao không còn lại gì.
Thời điểm này Lâm Minh liền lấy một tấm Dưỡng Hồn Phù ra, rồi sau đó mặc niệm Thần Miểu Tâm Quyết, sau khi linh hồn lực khôi phục, kế tiếp hắn lại bắt đầu khổ ngộ Tu La Thiên Thư.
Thời gian chậm rãi trôi qua, thời gian mười ngày mười đêm qua đi.
Rốt cuộc Lâm Minh cũng đọc xong Tu La Thiên Thư quyển hai, hơn nữa miễn cưỡng nhớ nội dung trong trí nhớ.