– Chuyện này rất bình thường, cho dù pháp lực Thiên Đế cao hơn nữa cũng không thể khống chế cả Đại Thế Giới, cục diện lớn không đổi, cục diện nhỏ sẽ thay đổi.
Mấy người bọn họ im lặng, đây chính là điều bọn họ lo lắng, Miêu Nghị cũng không định kéo bọn họ đi Đại Thế Giới một mẻ hốt gọn chứ?
Chờ một chút Tư Đồ Tiếu thấp giọng nói:
– Nếu không chúng ta liên thủ diệt Miêu Nghị đi. Sau đó bức bách Vân Tri Thu mang chúng ta đi Đại Thế Giới?
Nghe lời này Vân Ngạo Thiên và Mục Phàm Quân không nói lên tiếng.
Tàng Lôi lắc đầu nói:
– Không ổn! Tiểu tặc không sợ hãi, vạn nhất đúng như hắn nói, hắn có lưu an bài trong Đại Thế Giới, hắn thân là quan viên của Thiên đình đột nhiên biến mất không lý do, Thiên đình sẽ tra xét.
Mấy người im lặng, trái cũng xoắn xuýt, phải cũng xoắn xuýt, nội tâm không biết nên làm gì cho tốt.
Cơ Hoan lại nói:
– Nói tới việc này, các ngươi phát hiện không. Đại Thế Giới không biết sự tồn tại của Tiểu Thế Giới bên đây, nếu không Thiên đình sẽ không bỏ mặc nơi có nhiều tín đồ như vậy, nói cách khác tiểu tặc cũng không tiết lộ chuyện Tiểu Thế Giới.
Mục Phàm Quân nghĩ thông suốt điều gì đó, nếu Miêu Nghị thật muốn chặt đứt liên hệ giữa Nguyệt Dao và nàng, có lẽ sẽ dẫn người từ Đại Thế Giới tới diệt nàng. Âm thầm thao tác thì Nguyệt Dao cũng không biết có quan hệ vớiMiêu Nghị, nàng cười lạnh và nói:
– Thì ra là như vậy!
Mọi người nhìn sang nàng, Vân Ngạo Thiên hỏi:
– Nam nhân bà, cười cái gì?
Mục Phàm Quân nói:
– Đúng như mọi người vừa nói, Vân Tri Thu tu luyện Đại Ma Vô Song Quyết cũng được tính là liên quan đến phản tặc, từ tin tức tìm hiểu được, tên kia trước kia đi Đại Thế Giới cũng gặp phải chút ít nguy hiểm, tiểu tặc không mang việc Tiểu Thế Giới tiết lộ cho Đại Thế Giới, ta thấy hắn tám chín phần mười biến Tiểu Thế Giới thành đường lui khi nguy cấp.
Mấy người bọn họ suy nghĩ, cuối cùng đều yên lặng gật đầu, cảm thấy nói có lý, Tư Đồ Tiếu cười nói:
– Nói như vậy chỉ cần chúng ta an bài thỏa đáng, hắn có thể xem Tiểu Thế Giới thành đường lui cuối cùng, tại sao chúng ta không làm thế? Một khi có việc, chúng ta có thể lui về Tiểu Thế Giới.
Tàng Lôi:
– Phải xem ý của tên kia, dường như hắn cố ý muốn khống chế thông đạo Tiểu Thế Giới, sở dĩ đáp ứng thống khoái cho chúng ta đi Đại Thế Giới, sợ rằng hắn muốn nắm giữ Tiểu Thế Giới. Mà hắn không chịu tiết lộ thông đạo cho chúng ta biết, chúng ta cũng không có biện pháp gì, đừng nói đi Đại Thế Giới uy hiếp hắn, hắn không uy hiếp chúng ta là tốt rồi. Tóm lại khi chúng ta đến Đại Thế Giới sẽ khó gây phiền toái cho hắn, chúng ta có thể ra tay từ chỗ Vân Tri Thu, nhưng miêu Nghị không phải không biết đạo lý này, sợ rằng đã sớm có an bài, nếu không sẽ không cho Vân Tri Thu biết thông đạo lui tới.
Nghe muốn đối phó Thu tỷ nhi, Vân Khiếu đứng sau lưng Vân Ngạo Thiên cũng nhìn sang Vân Ngạo Thiên, kết quả không nhìn ra chút dị thường nào trên mặt Vân Ngạo Thiên.
Cơ Hoan khoát tay nói:
– Nói chuyện này không có ý nghĩa, thật muốn đi Đại Thế Giới, chúng ta nên an bài đi, cũng không tin Miêu Nghị có thể một tay che trời, nơi nào không có tiểu tặc chứ? Một khi chúng ta gặp phiền toái thì cứ về Tiểu Thế Giới, cũng không tin Miêu Nghị dám không cho chúng ta trở lại, chúng ta gặp chuyện không may hắn cũng đừng nghĩ sống tốt, sẽ có biện pháp truyền tin tức hắn có liên quan đến phản tặc. Hiện tại phiền toái nhất là, chỉ sợ Miêu Nghị đề phòng điểm này, từ lúc đi Đại Thế Giới sẽ an bài tốt, một khi chúng ta đặt chân lên Đại Thế Giới chính là tử kỳ của chúng ta, đây mới là vấn đề nghiêm trọng nhất, mặt khác đều là chuyện nhỏ, nếu bước đầu tiên cũng không thể bước ra được, đằng sau cũng đừng nghĩ nữa, cũng không có nhiều cơ hội cho chúng ta đâu.
Vấn đề bế tắc, cũng là điểm làm mọi người buồn bực muốn chết.
Ngược lại Mục Phàm Quân và Vân Ngạo Thiên không quá lo lắng việc này.
Nội tâm Vân Ngạo Thiên biết rõ, có Vân Tri Thu, dù thế nào Vân Tri Thu cũng không có khả năng giết chết gia gia là mình.
Trong tay Mục Phàm Quân cầm con bài Nguyệt Dao, trong tiềm thức cũng loại trừ bất an như vậy. Đương nhiên, bao nhiêu cũng có chút sợ quyền thế của Miêu Nghị tại Đại Thế Giới, nói không sợ Miêu Nghị giở trò quỷ là giả.
Thương lượng đến thương lượng đi cũng chỉ có như vậy, mọi người giải tán.