Cổ đỉnh lưu động sóng nước, liên miên bất tận lộ ra khí tức cổ lão.
Đúng là Thủy Thánh Đỉnh.
– Huyền Thiên, tiềm lực của ngươi không kém thần tử thần nữ chút nào, thậm chí còn hơn một bậc. Hơn nữa ngươi cùng thánh đỉnh có đại cơ duyên, tâm nguyện lớn nhất của phụ vương ta chính là muốn muốn hiểu rõ bí mật của Cửu Tôn Thánh Đỉnh, có lẽ việc này chỉ có ngươi mới có thể làm được, Thủy Thánh Đỉnh tặng cho ngươi.
Hiên Viên Sơ Tuyết vừa dứt câu thì ném thánh đỉnh trong tay về phía Huyền Thiên.
Huyền Thiên tiếp trong tay, bên trong thánh đỉnh đã không có bất luận tinh thần ấn ký gì, là vật vô chủ, hiển nhiên tinh thần ấn ký của Hiên Viên Sơ Tuyết đã được nàng xóa bỏ.
Dùng lực lượng hôm nay của Huyền Thiên nâng lên thánh đỉnh dư xài, nhưng mà giờ phút này lại cảm giác được thánh đỉnh trong tay quý trọng vạn phần.
Hắn tiếp lấy, không chỉ có một cái thánh đỉnh, còn có tín nhiệm cùng ký thác của Hiên Viên Sơ Tuyết.
Huyền Thiên trịnh trọng nói:
– Hiên Viên cô nương, ta cam đoan với ngươi, ta nhất định thu thập Cửu Đỉnh thánh đỉnh, hoàn thành tâm nguyện của Kiếm Thần Vương hiểu rõ bí mật Cửu Đỉnh, hơn nữa thay Kiếm Thần Vương báo thù rửa hận, Bất Tử Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Tư Không Thần Vương, Thái Sơ Thần Vương, Côn Hư Thần Vương. . . Tuy rằng ta còn cách đỉnh phong thần vương vô cùng xa xôi, nhưng cuối cùng có một ngày, ta sẽ dùng kiếm trong tay chém giết chúng an ủi Hiên Viên thần vương chi linh.
Hiên Viên Sơ Tuyết cười cười, nói:
– Tuy rằng rất khó, cơ hồ như là nói chuyện hoang đường viển vông, nhưng ta tin tưởng ngươi, lực lượng của Cửu Đỉnh đủ để nghịch chuyển Thiên Địa, tan vỡ càn khôn, chỉ cần có thể hiểu rõ bí mật Cửu Đỉnh thì hết thảy đều có khả năng.
Dừng một chút, Hiên Viên Sơ Tuyết lại nói tiếp:
– Huyền Thiên, ngươi đã trở thành đế giả có thể đi một chỗ.
Đối với Cửu Đỉnh, báo thù…nói một lần là được, nói nhiều quá khiến người ta cảm thấy mình giả tạo.
Huyền Thiên thu hồi Thủy Thánh Đỉnh hỏi:
– Nơi nào?
Hiên Viên Sơ Tuyết nói:
– Tại trung ương Kiếm Châu có một ngôi tháp cổ, niên đại cổ lão vượt xa lịch sử ghi lại, tựa hồ từ thượng cổ sơ khai đã tồn tại, chỉ có Nhất Tinh đế giả mới có thể tiến vào trong đó, tòa tháp này có thể kiểm tra tư chất của đế giả có thể thành thần không.
Huyền Thiên kinh ngạc nói:
– Có một nơi cổ quái như vậy sao?
Ánh mắt Long Tử Nghiên chớp động, cũng lộ ra hứng thú.
Hiên Viên Sơ Tuyết nói:
– Đúng vậy, trong cổ tháp có rất nhiều tầng, Nhất Tinh đế giả ở bên trong có thể vọt tới bao nhiêu tầng thì ngày sau có tiềm chất trở thành đế giả mấy tinh. Ví dụ như vọt tới tầng thứ bảy liền có tiềm chất trở thành thất tinh đế giả, tới tầng thứ 9 có trở thành Cửu Tinh đế giả, mà tới tầng thứ mười liền có tiềm chất thành thần.
Huyền Thiên nói:
– Từ xưa đến nay, vô tận tuế nguyệt, không biết ra đời bao nhiêu đế giả, cho dù là số lượng phi thăng thành thần cũng không ít, người tới tầng thứ mười có lẽ là nhiều vô số kể.
– Ừ1
Hiên Viên Sơ Tuyết nói:
– Đế giả tới tầng thứ mười đều lưu lại danh tự, mà người thành thần theo khảo chứng có hơn phân nửa thành công phi thăng thành thần, người còn lại thiếu hụt chút ít là vận khí. Cuối cùng cũng đã trở thành Bán Thần, từng người trở thành Chí Tôn của phàm giới, bởi vì vậy người lưu lại danh tự bên trên tháp cổ không phải phi thăng thành thần thì trở thành Bán Thần, tháp cổ được gọi là Phong Thần tháp cổ.
Huyền Thiên nghĩ tới thượng cổ Giới Tôn Thiên Thần, chắc hẳn người này có lẽ lưu danh trên Phong Thần tháp cổ.
Còn có Tần Bất Tử chín trăm năm trước phi thăng thần giới, Đan Nguyên Kiếm Đế một vạn tám ngàn năm trước phi thăng thành thần….
– Phong Thần tháp cổ có thể kiểm tra tiềm chất đế giả thành thần chất, ta đây cũng muốn đi thử một chút, nhìn xem có tiềm chất thành thần không.
Huyền Thiên mỉm cười.