Triệu Mông cùng Tề Đông đều là kiếm khách, lực công kích cường đại, phòng thủ bằng kiếm quang như màn.
Nhưng mà lực phòng ngự của hai người so với Tần Nam còn kém hơn không ít.
Mặc dù kiếm quang của hai người phòng thủ rất cẩn thận, nhưng vẫn không thể nào ngăn trở một chiêu Phá Diệt Thập Phương công kích.
Trong chốc lát kiếm quang sáng chói chém xuống, kiếm mạc vây quanh bốn phía hai người nát bấy, đạo đạo kiếm quang chém lên người họ.
Phốc –! Phốc –!
Trên thân hai người xuất hiện mấy vết thương, đồng thời thổ huyết lui ra, máu tươi trên người phun ra như suối, bởi vì lực phòng ngự không bằng Tần Nam nên tổn thương càng thêm nghiêm trọng hơn.
Đế giả ở phía xa nhìn không nháy mắt về phía chiến đấu phía trước,, tràng diện yên tĩnh vô cùng.
Lúc trước Huyền Thiên kích thương Tần Nam đã để chúng đế giả vô cùng rung động rồi, bây giờ lại lại kích thương Triệu Mông, Tề Đông liên thủ, hơn nữa hai người bị thương nặng hơn cả Tần Nam thì họ càng chấn động tới chết lặng.
– Chết đi!
Hào quang sáng chói đầy trời tiêu tán, thân ảnh của Huyền Thiên như là như thiểm điện đuổi theo hai người Triệu Mông, Tề Đông bạo, Thiên Huyền Đế Kiếm trong tay trong chốc lát bạo xuất quang mang xích hồng sắc, phong hỏa chuyển luân xuất hiện.
Phong hỏa kiếm –!
Kiếm này có tốc độ nhanh đến mức tận cùng, cơ hồ là từ lúc hào quang sáng chói nhạt đi tới lúc Huyền Thiên lao tới một sát na kia cũng đã có hai đạo kiếm quang Xích Diễm mang theo Phong Hỏa luân chém về phía hai người Triệu Mông cùng Tề Đông.
Huyền Thiên Huyền Thiên có chút trắng bệch, Chí Tôn kiếm quyết đệ tam thức uy lực khủng bố, tiêu hao cũng cực kỳ to lớn, mặc dù cương nguyên của hắn rất hùng hậu, Áo Nghĩa tinh thâm nhưng thi triển một lần cũng có chút cố hết sức, vừa rồi ngay cả ăn mười viên Đế cấp linh đan, sắc mặt vẫn còn trắng nhợt.
Hắn cũng không muốn ba người Tần Nam, Triệu Mông, Tề Đông chạy trốn rồi tổ chức đế giả ba đại đế quốc lại đến vây giết hắn, ba người Tần Nam muốn mạng của hắn vậy Huyền Thiên giờ phút này chiếm thượng phong lấy mạng của chúng.
Trước hết giết Triệu Mông, Tề Đông rồi trảm tiếp Tần Nam.
Tuy nói Huyền Thiên vừa rồi tiêu hao không nhỏ, nhưng mà chém liên tục ba vị Tứ Tinh đế giả, dù là đế giả ở đây có mấy ngàn vị, cũng không có ai sinh lòng bất chính với hắn.
Lại nói ba người Tần Nam đã đến gần Huyền Thiên nhưng không cách nào thuấn di, dùng sự khôn khéo của đám người chắc chắn phát hiện trên người Huyền Thiên có bảo vật giam cầm hư không, rất dễ dàng liên tưởng đến thánh đỉnh.
Nếu là tin tức thánh đỉnh bạo lộ nói không chừng ở đây mấy ngàn vị đế giả cũng muốn xuất thủ, tuy rằng Huyền Thiên có thể bằng Hỗn Độn Thánh Đỉnh thoát thân nhưng cũng không muốn bị đuổi đến trốn chui trốn nhủi như là chó nhà có tang.
Vì thế trong lòng Huyền Thiên đã sinh ý quyết giết đối với ba người Tần Nam.
Triệu Mông, Tề Đông bản thân bị trọng thương, một thân thực lực phát huy không đến bảy thành, luận tốc độ càng không bằng Huyền Thiên.
Trong chốc lát, hai đạo phong hỏa kiếm liền bổ đến trước mặt hai người.
Keng! Keng!
Hai người rút kiếm ngăn cản, phát ra hai tiếng nổ vang cực lớn, hai thanh Đế cấp thần binh như là như hai khỏa lưu tinh đột nhiên nổ bắn ra hơn mười dặm, hai người lần nữa miệng phun máu tươi, nội tạng bị chấn nát.
Hưu! Hưu!
Khí tức cực nóng đập vào mặt, hai đạo kiếm quang Xích Diễm mang theo vòng xoáy lên hỏa diễm lần nữa bổ tới.
Mất đi Đế cấp thần binh ngăn cản, Triệu Mông cùng Tề Đông bị trọng thương không cách nào ngăn cản.
Ba ba ba ba. . .
Liên tục mấy đạo phong hỏa kiếm trảm đến, Linh thân bát giai sơ kỳ đã bị kiếm quang liên tục công kích hóa thành mảnh vỡ.
Hai vị Tứ Tinh đế giả, cơ hồ là đồng thời đi bán muối.
Đánh chết Triệu Mông cùng Tề Đông, Huyền Thiên lập tức chuyển người nhìn về phía Tần Nam.
Tần Nam bị thương cũng không nhẹ, bất quá lúc hai người Triệu Mông, Tề Đông đánh tới Huyền Thiên thì Tần Nam cũng không cũng mang theo tổn thương xung phong liều chết mà là rất nhanh bay ngược lại.
Hắn vừa rồi tổn thương trên tay Huyền Thiên phát hiện không cách nào thuấn di thoát đi cũng đã cảm nhận được nỗi sợ, trong lòng kinh hãi không hiểu, loáng thoáng có chỗ suy đoán, vì thế lập tức quay người trốn chết.