Cảnh Sâm thật sự không muốn hồi tưởng phút giây ấy tí nào, bởi nó làm anh sợ hãi, làm anh bị ám ảnh. Nhưng anh muốn nói hết nổi lòng của mình cho cô:” Nhưng cho đến mấy ngày sau kể từ khi em đi, cuộc sống anh như bị xáo trộn lên. Anh mới biết được rằng…anh không thể sống nếu thiếu em…Lúc đó anh như tên điên, cứ tìm cho ra tung tích của em. Nhưng đến cuối anh lại chả tìm thấy. Anh cứ mong sao em sống thật tệ, cuộc sống không tốt làm em hối hận phải quay lại bên anh, nhưng đến lúc anh gặp được em thì anh mới biết rằng em vẫn sống tốt chỉ có anh là không thôi. Lúc đó anh đã hối hận vô cùng.”
Mỹ Lam nghe Cảnh Sâm nói vừa cảm thấy vui lại vừa cảm thấy đau. Cô ôm chặt lấy anh nói:”Chúng ta hãy quên hết tất cả của quá khứ đi. Chúng ta cùng nhau làm lại từ đầu anh nhé!”
Cảnh Sâm ôm chầm lấy Mỹ Lam lắc đầu:”Không đâu! Anh không muốn quên một giây phút nào có em, cũng như không quên những nỗi đau anh đã làm cho em. Anh xin lỗi vì tất cả, chúng ta hãy cùng làm lại tất cả. Một mái ấm nhỏ với thật nhiều đứa con em nhé.”
Nói xong hai người trao nhau một nụ hôn, sau tất cả hai người đã hiểu và tha thứ cho nhau.
Nhớ like và bình luận nhà mọi người!!! Nếu thích thì hãy nhấn theo dõi để đón chờ những tập mới nhất nhé!!!
Nhớ bỏ phiếu và tặng quà để mình có động lực hơn khi ra chap mới nhá!!!!