Hàn Lập nhíu mày một cái, cũng không có tiếp lời, ngược lại có chút trầm ngâm.
“Năm đó đạo hữu đã từng làm qua Thanh Minh Vệ tại Thiên Nguyên Thành? Cái này quả thật có chút bất ngờ, nhưng cũng may là vừa đúng lúc, đã vậy Thích mỗ sẽ đi thẳng vào vấn đề. Lần này ý định thực sự mà lão phu đến đây chắc hắn là Hàn đạo hữu cũng đoán được mấy phần đi.” Lão giả mặc áo bào xanh ho nhẹ một tiếng, lúc này mới mở miệng.
“Ồ, Thích huynh nói vậy, chẳng lẽ là lại muốn mời tại hạ trở về Thiên Uyên Thành!” Đuôi lông mày Hàn Lập hơi nhướn lên, nhàn nhạt trả lời.
“Không sai, đích xác là lão phu thay mặt cho trưởng lão hội muốn mời đạo hữu gia nhập bổn thành. Dĩ nhiên với tu vi Hợp Thể kỳ của đạo hữu, sau khi gia nhập bổn thành liền lập tức trở thành thành viên của Hội trưởng lão. Về phần đãi ngộ sau đó, nếu Hàn đạo hữu đã từng ở Thiên Uyên Thành hẳn là có thể rất rõ ràng. Cũng không cần lão phu phải nhiều lời làm gì.” Thích Húc Băng nghiêm nghị nói.
“Cái này…”
Trên mặt Hàn Lập lộ ra vẻ cân nhắc, cũng không nói ngay là đáp ứng hay là cự tuyệt.
Thiếu phụ thấy vậy, con ngươi khẽ đảo một cái, rồi cũng nhẹ giọng nói:
“Nếu Thích tiền bối đã mở miệng, thiếp thân thân là người đứng đầu Cốc gia, tự nhiên ý định đến đây cũng không khác nhiều lắm, muốn mời tiền bối gia nhập Cốc gia, trở thành Thái thượng trưởng lão của Cốc gia chúng ta. Chức vị này, ngoại trừ đãi ngộ sẽ tuyệt đối làm cho đạo hữu hài lòng ra thì bình thường ngoài đại sự liên quan tới sinh tử tồn vong của Cốc gia, chúng ta tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sự gò bó nào đối với đạo hữu.
Hiểu Phong tiên tử vừa mở miệng đã đưa ra điều kiện lại càng thêm cực kỳ mê người.
Lão giả mặc áo bào xanh nghe vậy sắc mặt cũng trầm xuống, cũng không tiện nói với nữ tử này thêm cái gì.
Dù sao thiếu phụ này mặc dù chỉ có tu vi Luyện Hư, nhưng lại có thân phận là người đứng đầu Chân Linh Thế Gia, điều này khiến cho bất kỳ một tu sĩ Hợp Thể kỳ nào cũng không dám xem nhẹ.
Nhưng sau khi lão giả trầm ngâm một lát, vẫn hướng Hàn Lập chậm rãi nói:
“Hợp Thể kỳ ở hai tộc nhân yêu chúng ta vốn cực kỳ thưa thớt. Ngoại trừ bổn thành ra, tin chắc rằng ở bất kỳ địa phương nào, ngay cả tam cảnh thất địa cũng không thể có chỗ nào lại có thể có đồng thời nhiều Hợp Thể kỳ như vậy. Trở thành thành viên của Hội trưởng lão của bổn thành có thể thường xuyên trao đổi những lĩnh ngộ trong tu luyện mà mình đạt được. Nếu đạo hữu chịu gia nhập bổn thành, sau này về phương diện tu luyện sẽ có lợi ích không nhỏ. Hơn nữa Hội trưởng lão của chúng ta cũng thường xuyên liên thủ đi Man Hoang thế giới, săn giết một số cổ thú cường đại. Đây đều là những thứ mà ở nơi khác không thể so sánh. Hàn đạo hữu xin cẩn thận cân nhắc một chút, lão phu quả thực là thành tâm muốn mời đạo hữu gia nhập bổn thành.”
Thần sắc Hàn Lập khẽ động, tựa hồ như quả thật có vài phần rung động.
“Cốc gia chúng ta mặc dù chỉ có một Thái thượng trưởng lão Hợp Thể kỳ trấn giữ, nhưng Cốc gia vốn là một trong những Chân Linh Thế Gia, đối với việc vận dụng cùng với khu sử Chân Linh Huyết tự nhiên có bí thuật đặc biệt. Nghe nói khi Hàn tiền bối đánh sâu vào bình cảnh Hợp Thể, hiển lộ ra Sơn Nhạc Cự Viên Pháp Tướng. Mà theo ta được biết, trong đám Chân Linh Thế Gia ở nhân tộc cũng không có nhà nào thừa kế huyết mạch của Sơn Nhạc Cự Viên. Xem ra đó là tiền bối chiếm được Chân Linh Huyết Mạch này ở ngoài nhân tộc. Nếu tiền bối chịu gia nhập Cốc gia chúng ta, thiếp thân sẽ đem thuật luyện hóa cùng khu sử Chân Linh Huyết Mạch giao cho tiền bối. Hơn nữa cũng bảo đảm vạn năm sau, cho dù tiền bối có ý dựng lên Chân Linh Thế Gia khác thì Cốc gia chúng ta cũng tuyệt đối không ngăn trở, mà sẽ toàn lực ủng hộ.” Thiếu phụ cũng nói ra chỗ dựa lớn nhất của chuyến đi này.
Khi lão giả mặc áo bào xanh nghe thấy Hàn Lập lại còn có Chân Linh Huyết Mạch thì lại càng kinh hãi, lại thấy điều kiện thiếu phụ kia đưa ra thì sắc mặt lại hoàn toàn biến đổi.
“Chân Linh Thế Gia mới!” Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
“Không sai. Với thần thông của tiền bối cùng với việc thừa kế Chân Linh Huyết Mạch, Cốc gia sao dám chỉ cho tiền bối đảm nhiệm cái hư danh Thái thượng trưởng lão như vậy. Chỉ cần tiền bối trong vạn năm gánh vác việc trở thành Thái thượng trưởng lão của Cốc gia chúng ta, thì vạn năm sau, Cốc gia chúng ta nhất định sẽ giúp tiền bối dựng lên một Chân Linh Thế Gia khác. Nếu không, với tu vi cùng thần thông của tiền bối cũng có thể một mình thành lập gia tộc, nhưng khẳng định sẽ gặp khó khăn không nhỏ. Dù sao các đại thế gia đã chia xong hết các lợi ích. Nếu lại thêm một nhà, khẳng định phần được chia sẽ nhỏ đi không ít. Những nhà khác hơn phân nửa là sẽ không đồng ý.” Thiếu phụ mỉm cười nói.
Hàn Lập sờ sờ cằm, trầm mặc không nói!
Thích trưởng lão thấy vậy, trên mặt không khỏi tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
Hàn Lập còn chưa hồi đáp gì, nhưng hiển nhiên là cho dù có muốn gia nhập thế lực nào đi nữa, cũng chắc chắn không thể nào là Thiên Uyên Thành bọn họ được.
Mà thiếu phụ Cốc gia mặc dù trên mặt tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vẫn rất thấp thỏm bất an, không biết những điều kiện hậu đãi mà mình đưa ra không biết có thể vừa ý đối phương hay không.
Dù sao cũng có không ít cao giai tu tiên giả, hoàn toàn không có chút hứng thú nào đối với việc thành lập gia tộc cùng thế lực của riêng mình.
Có không ít khổ tu sĩ chỉ một lòng đặt vào việc tu luyện, hơn nữa trên danh nghĩa cũng không muốn có bất kỳ gò bó cùng vướng bận gì.
Nếu không, Thiên Uyên Thành sau khi tổn thất một vài tu sĩ Hợp Thể kỳ kia cũng khó có được bổ sung từ Tam Hoàng Thất Cảnh.
“Tại hạ nghe nói Thiên Diệu Linh Hoàng trong Tam Hoàng cách đây không lâu đã tọa hóa mất. Trong hơn trăm năm nữa cần phải chọn ra một Linh Hoàng mới một lần nữa. Không biết chuyện này có thật hay không?” Hàn Lập sau khi cân nhắc một lúc lâu, vừa mở miệng ra, lời nói ra đã khiến cho Thích Húc Băng cùng Hiểu Phong tiên tử ngẩn cả người.
“Quả thật có chuyện này. Linh hoàng mới sẽ là do sau trăm năm nữa cử hành Thánh Tu Đại Bỉ mà chọn ra một đạo hữu Hợp Thể kỳ tới đảm nhiệm. Hàn đạo hữu hỏi chuyện này, chẳng lẽ là cũng có hứng thú đối với vị trí Linh Hoàng?” Sau khi sửng sốt một lúc lâu, lão giả mặc áo bào xanh mới trả lời với vẻ mặt quái dị.
“Sao vậy, tại hạ không có tư cách tham gia tuyển chọn vị trí Linh Hoàng sao?” Hàn Lập khẽ cười một tiếng, hời hợt trả lời.
“Chỉ cần đạo hữu nhân tộc Hợp Thể kỳ là đủ tư cách tham gia tranh đoạt vị trí Linh Hoàng. Bất quá ba vị trí Linh Hoàng từ trước tới nay hầu như cũng là rơi vào tay tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ đại thành. Thỉnh thoảng cũng có ngoại lệ, là một trung kỳ có thần thông nghịch thiên. Tu sĩ sơ kỳ đảm nhiệm vị trí Thánh Hoàng theo Thích mỗ biết, từ khi Nhân tộc đặt chân tới Linh giới đến nay, quả thật đúng là chưa bao giờ có.” Vẻ kinh dị trên mặt lão giả liền thu lại, cười khổ một tiếng trả lời.
“Hàn tiền bối có Chân Linh Huyết, thần thông đương nhiên không phải chuyện đùa. Nhưng nếu muốn mưu đồ vị trí Linh Hoàng, sợ rằng vẫn còn có chút nóng vội. Hơn trăm năm thời gian may ra chỉ vừa đủ để cho tiền bối quen thuộc với cảnh giới cùng thần thông sau khi tiến giai, sợ là không thể nào tranh giành với những kẻ trung kỳ, hậu kỳ kia.” Thiếu phụ sau khi hít nhẹ một hơi cũng dùng lời lẽ cực kỳ uyển chuyển khuyên hắn.
“Ha hả, Hàn mỗ dĩ nhiên không tự cao tự đại như thế, cho mình vừa mới tiến giai lên Hợp Thể đã có thể đoạt được vị trí Linh Hoàng. Trong Linh Hoàng Đại Bỉ nhất định sẽ tụ tập đông đảo các vị cùng giai, tại hạ tham gia Đại Bỉ lần này cũng chỉ muốn làm quen thêm với nhiều vị đạo hữu và trao đổi với họ một chút. Về ý tốt của hai vị đạo hữu muốn mời tại hạ, quả thực Hàn mỗ luôn luôn không thích dừng ở một địa phương quá lâu, cũng không muốn dính dáng tới quá nhiều chuyện quan hệ nhân quả với người khác, nên cũng chỉ đành bất kính mà cự tuyệt. Bất quá, tại hạ đối với thuật khu sử cùng luyện hóa Chân Linh Huyết của Chân Linh Thế Gia quả thực cảm thấy rất hứng thú. Nếu Hiểu Phong tiên tử nguyện ý thì tại hạ xin dùng những bảo vật hoặc công pháp khác để trao đổi lấy bí thuật này. Không biết tiên tử thấy như thế nào?” Tinh quang trong mắt Hàn Lập lóe lên, cứ điềm nhiên mà nói ra một tràng như vậy.