Dường như Thích Già Phật tổ cũng nhìn ra lực lượng Nhiếp Vân đạt tới cuối cùng nên niệm phật hiệu.
Mặc dù âm thanh của hắn không có thiên phú cổ hoặc sư và thiên phú tiên âm sư nhưng người nghe có cảm giác như thiên dịa chí lý, tinh thần không tự chủ được buông lỏng.
– Nhiếp Vân!
Lúc này Đạm Thai Lăng Nguyệt đang chiến đấu với Nhan Chi cũng chú ý tới tình huống nơi này, sắc mặt của nàng biến hóa sốt ruột đánh song chưởng về phía trước và bay sang.
– Đối thủ của ngươi là ta, đừng nên quản quá nhiều!
Nhan Chi lúc này không cho nàng đi qua, bàn tay đánh một trảo vào trong hư không tạo thành tấm chắn lớn ngăn cách hai bên.
– Không nên ép ta! Thiên Đạo chi lực, phá cho ta!
Tuy chiêu số của đối phương cường đại nhưng Đạm Thai Lăng Nguyệt nhìn thấy trượng phu tùy thời nguy hiểm tính mạng nên nội tâm gấp như lửa đốt, mái tóc và thân thể của nàng tỏa sáng giống như thiên địa cũng bị lửa giận của nàng ảnh hưởng và thay đổi.
Răng rắc!
Nhan Chi bố trí bình chướng ngăn cách bị đánh vỡ, sắc mặt đỏ lên phun máu tươi.
Hai nữ giao thủ lại dùng Nhan Chi thất bại, cho dù nàng có thiên phú linh hồn sư xếp thứ tám nhưng không phải đối thủ Đạm Thai Lăng Nguyệt là thiên đạo sư xếp thứ ba.
– Nhiếp Vân, chịu đựng!
Một chiêu xé rách ngăn cách, Đạm Thai Lăng Nguyệt tiến lên phía trước, lúc này nàng chưa đi xa đã có bàn tay đặt lên vai của nàng.
Nàng khống chế Thiên Đạo, thực lực thậm chí vượt qua Nhan Chi sống qua thượng cổ, dưới tình huống nàng bộc phát toàn lực nhưng bị đối phương bắt lấy vai mà không bị phát giác, thực lực đối phương mạnh tới mức khủng bố.
Nàng không sợ hãi, cho dù đối phương mạnh hơn nữa cũng không ai có thể ngăn cản nàng đi cứu trượng phu của mình!
Ầm ầm!
Lực lượng thân thể của hắn bộc phát, cũng không quay người, lúc này đánh khuỷu tay về phía sau.
– Không nên đi qua, hắn sẽ tự mình giải quyết…
Khuỷu tay còn chưa tới trước mặt người đó, đột nhiên bên tai nghe tiếng nói nhỏ làm thân thể của nàng không tự chủ run rẩy, lực lượng cuồng bạo của nàng biến mất.
…
– Không phản kháng? Ngươi cho rằng như vậy là có thể giết được ta hay sao?
Nhiếp Vân đang lâm vào nguy hiểm, nghe thấy Thích Già Phật tổ nói thế liền cất tiếng cười ha hả.
Nếu như nói vừa rồi không kiên trì được tùy thời có thể sụp đổ, hiện tại hắn như cái động không đáy, không riêng gì hai đại đan điền thôn phệ lực lượng, ngay cả cơ bắp và tế bào toàn thân của hắn cũng thôn phệ.
– Hắn đang làm… Hỏng bét!
Sắc mặt Thích Già Phật tổ biến hóa.
Thiếu niên trước mắt biết rõ hai đại đan điền không ngăn cản được Niêm Hoa Triêm Lộ của mình cho nên dùng thân thể hấp thu phật lực, làm như vậy chỉ có một khả năng chính là muốn mượn lực lượng của mình trợ giúp đột phá Kim Cương Lưu Ly Thể!
– Chẳng phải muốn Thích Già Liên Tọa hay sao? Thật xấu hổ, nó bị ta luyện hóa rồi.
Hắn còn chưa kinh hô xong, Nhiếp Vân đã có động tác, một đóa hoa sen cực lớn bị hắn hấp thu vào trong cơ thể và triệt để luyện hóa.
Thích Già Liên Tọa!
Nhiếp Vân trộm đi nó từ Phật giới tới bây giờ vẫn muốn luyện hóa nhưng không tìm được thời cơ phù hợp, lúc này mượn áp lực cường đại của Thích Già Phật tổ cho nên dung nhập vào trong cơ thể của mình.
Xoẹt zoẹt~!
Xoẹt zoẹt~!
Thích Già Liên Tọa là bảo vật tuyệt thế gần với Bồ Đề Thụ của Phật môn, mỗi lần bị Nhiếp Vân dung nhập thân hình đều làm lực lượng thân thể của hắn gia tăng.
Nếu như trước kia Nhiếp Vân luyện hóa Thích Già Liên Tọa cũng sẽ có hiệu quả như thế nhưng bởi vì trong tình huống phật ma tương dung với nhau, lại không có bảo vật Ma tộc đối ứng nên nhất định sẽ xuất hiện cục diện thiên về một bên.