Lăng Hàn hỏi:
– Dịch lôi kiếp có ích lợi gì?
Tiểu Tháp trả lời:
– Cho ngươi ngộ ra lôi chi đại đạo.
Lăng Hàn lấy làm lạ hỏi:
– Lôi hệ quy tắc sao? Trong Hắc tháp chẳng phải có
Tiểu Tháp giải thích rằng:
– Cái đó khác, đó là Thiên Tôn lấy quy tắc Tiên Vực đặt vào tháp, chỉ có ta vận dụng được. Ngươi muốn lĩnh ngộ của ta không khác gì tiếp xúc trực tiếp với lôi chi quy tắc của Tiên Vực, không mang đến hiệu quả tiến bộ nào.
Có lẽ vì Hắc tháp mở thêm một tầng khiến tâm tình của Tiểu Tháp rất tốt, nói chuyện nửa ngày không ngúng nguẩy.
Lăng Hàn hiểu ra, hắn bước nhanh đi hướng tế đàn.
Vù vù vù vù vù!
Các người tia chớp khổng lồ xuất hiện, hai đỉnh Thánh Vương cũng đến, muốn oanh giết Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười giỡn:
– Chào thiên kiếp, tạm biệt thiên kiếp.
Lăng Hàn đi lướt qua như không dính vạn pháp, công kích của người tia chớp khổng lồ không đem đến hiệu quả gì với hắn.
Lăng Hàn đi tới bên cạnh tế đàn, vội lấy dịch lôi kiếp trong chỗ lõm ra thu vào Hắc tháp. Thứ này quá quý giá, đời này chỉ có hai, ba cơ hội có được nó.
Lên đỉnh Thánh Vương trong Cổ giới thì còn có thể đến đây một lần, lực phòng ngự của Lăng Hàn quá mạnh, sau đó trở thành Tiên Vương cửu trọng cũng sẽ vô địch, rồi lấy dịch lôi kiếp thêm lần nữa. Nhưng vào lúc đó Lăng Hàn còn cần dịch lôi kiếp không?
Dịch lôi kiếp không nhiều, chỉ cỡ một lít, xanh màu đại dương, tỏa mùi thơm ngát thấm ruột gan. Có thể thấy ký hiệu đại đạo uốn lượn bên trong dịch lôi kiếp, như chất chứa vạn cổ chư thiên.
Lăng Hàn không nhìn dịch lôi kiếp lâu, cái này chờ về sau từ từ nghiên cứu. Lăng Hàn nhìn chằm chằm tế đàn, bên trên cũng có vô số ký hiệu đại đạo, chắc chắn có liên quan việc hình thành thiên kiếp, nếu tham ngộ ra vậy chẳng phải hắn sẽ nắm giữ lực lượng trời phạt?
Lăng Hàn nhìn kỹ nhưng qua một lúc thì tế đàn bí ẩn biến mất, lôi vân xung quanh cũng mất hết. Lăng Hàn phát hiện mình ở trong trời sao.
Nửa ngày đã qua, thiên kiếp tan biến.
Tiếc quá!
Lăng Hàn tiếc nuối, nếu cho hắn đủ thời gian có thể khắc ký hiệu đại đạo trên tế đàn lưu trữ, trong một lúc không thể lĩnh ngộ ra cũng không sao, sau này từ từ nghiền ngẫm là được.
Các Thánh Vương xúm lại tò mò hỏi:
– Lăng Hàn, ngươi thấy cái gì trong lôi vân?
Một số người kích động nói chuyện lắp bắp, vào sâu trong lôi vân là chuyện chưa từng xảy ra.
Dĩ nhiên Lăng Hàn sẽ không nói thật, chỉ là đồng minh, hắn sẽ không cho đám người này biết bí mật của dịch lôi kiếp.
Lăng Hàn thản nhiên nói:
– Chỉ có nhiều thiên kiếp hơn.
Các Thánh Vương không tin nhưng cũng không biết làm sao, Lăng Hàn đã nói như vậy, nếu bọn họ còn ép hỏi thì phải mạo hiểm gây mích lòng với hắn.
Ai biết trong tay Lăng Hàn còn át chủ bài nào không?
Dù không có, miễn không thể giết hắn ngay, Tiểu Thánh muốn trốn dễ như chơi. Hơn nữa yêu nghiệt như vậy khi tiến vào Trung Thánh, Đại Thánh, bằng vào sức cá nhân của hắn có thể dễ dàng đồ Thánh Vương.
Nếu không nắm chắc một kích tất sát thì ai muốn khai chiến với Lăng Hàn?
Phương xa Khai Vân Vương phất ống tay áo, đạp trên kim quang đại đạo rời đi.
Khai Vân Vương sẽ không bỏ qua nhưng hiện tại không tiện ra tay, ở lại đây làm gì nữa, chỉ tự chuốc nhục.
Tay trái Lăng Hàn nắm Nữ Hoàng, tay phải dắt Thiên Phượng Thần Nữ, nhấc chân một bước kim quang đại đạo trải dài, hắn quay về Mộc Đồ tinh.
Các Thánh Vương chắp tay chúc mừng Lăng Hàn:
– Chúc mừng Lăng đạo hữu!
Còn về bao nhiêu người thật lòng chúc mừng thì chỉ có bọn họ mới biết.
