– Ta cũng không biết, ta cơ duyên xảo hợp tiến vào thời không loạn lưu mới đi tới vách ngăn Linh giới, nơi này hỗn độn không mở thấy không rõ phương hướng và thời gian, ta cũng không biết cụ thể ở nơi nào… Chỉ biết nơi đó có trái tim thật lớn không ngừng đập mạnh, thỉnh thoảng phóng xuất ma khí rất mạnh.
Hạ Nghiêu gãi gãi đầu.
– Trái tim nhảy lên, phóng thích ma khí?
Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái, trong thời không loạn lưu làm sao có nơi kỳ quái như thế?
– Đó là thế giới hồn thiên!
Thời điểm Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái, Đạm Thai Lăng Nguyệt cách đó không xa lên tiếng.
– Thế giới hồn thiên? Ám Ma chi tâm?
Nghe cái tên này, đầu óc Nhiếp Vân như nổ tung.
Trước kia Nhiếp Đồng từng nói với hắn Tu La Vương đang định luyện hóa thế giới hồn thiên Ám Ma chi tâm, hắn vẫn suy nghĩ nhưng không biết đó là nơi nào, không nghĩ tới còn chưa hỏi thăm đã nghe Đạm Thai Lăng Nguyệt lên tiếng trước.
– Thế giới hồn thiên chẳng những có Ám Ma chi tâm, còn có Linh giới chi tâm, Phật giới chi tâm… Là nơi trọng yếu nhất của thiên địa lục đạo!
Đạm Thai Lăng Nguyệt nói.
– Nơi trọng yếu nhất thiên địa lục đạo?
Nhiếp Vân có chút mê hoặc.
– Ngôi sao có tinh thần hạch tâm, thiên địa lục đạo cũng có, cũng là biên giới chi tâm, một khi luyện hóa sẽ có được năng lực khống chế thế giới, trở thành thế giới chúa tể!
Cái đó có quan hệ với thời kỳ thượng cổ sáng lập Linh giới, cụ thể chuyện gì ta cũng không quá rõ ràng, ta chỉ nghe gia gia từng nói qua mà thôi.
Trên mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt mang theo nghi hoặc.
– Đây là cơ mật trọng yếu nhất thiên địa lục đạo, không quá mười người biết rõ tin tức này, mỗi người đều lão quái vật sống từ thời thượng cổ, sao phu quân biết?
– Ta nghe Nhiếp Đồng nói!
Nhiếp Vân cũng nói rõ chi tiết gặp Nhiếp Đồng tại Khu Tu Tháp một lần.
Những người khác nghe hắn gặp được Tu La Vương, tất cả sợ tới mức trái tim đập mạnh, về sau hắn hữu kinh vô hiểm mới thở ra một hơi.
– Nói như vậy Tu La Vương muốn luyện hóa lục đạo chi tâm, triệt để khống chế thiên địa lục đạo… Chuyện này phải ngăn cản, nếu không, một khi hắn thành công, sinh linh trong lục đạo sẽ gặp tai họa ngập đầu.
Sắc mặt Đạm Thai Lăng Nguyệt ngưng trọng.
– Ân! Thế giới hồn thiên nằm sâu trong thời không loạn lưu, Hạ Nghiêu tiền bối có thể đi vào chỉ là cơ duyên xảo hợp, hiện tại muốn tìm chỉ sợ không có khả năng, Nguyệt Nhi, ngươi có thể tìm được vị trí cụ thể của thế giới hồn thiên hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
– Thế giới hồn thiên, ta không biết ở nơi nào, nếu như muốn nói ai biết thì chỉ có gia gia của ta.
Đạm Thai Lăng Nguyệt cắn cắn bờ môi.
Nàng xem như phản bội gia tộc, thật không biết nên dùng vẻ mặt gì đi gặp gia gia.
– Gia gia của ngươi ở địa phương nào? Thật sự không được thì chúng ta đi tìm hắn.
Nhiếp Vân biết rõ suy nghĩ của nàng, cục diện hiện tại liên quan tới an nguy sinh tử của thiên địa lục đạo, không phải thời điểm hành động theo cảm tình, nếu như có thể sớm biết rõ vị trí thế giới hồn thiên còn có thể ngăn cản Tu La Vương, từ đó hóa giải hạo kiếp, vinh nhục của một người không tính là gì.
Lại nói Nhiếp Vân xem ra, Đạm Thai gia tộc thức thời cũng bỏ đi, không thức thời hắn không ngại đánh một trận.
– Gia gia của ta đang ở thế giới hỗn độn trên Cửu Tiêu Thiên, ta mang ngươi đi!
– Gia gia đối đãi với ta vô cùng tốt, ngươi… Ngàn vạn đừng xúc động!
Do dự một lúc, Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng biết tính nghiêm trọng của việc này nên dặn dò trước.
– Yên tâm đi, ta biết rõ đúng mực!
Thấy nàng lo lắng như vậy, sợ mình mâu thuẫn với gia gia của nàng cho nên Nhiếp Vân cười cười.