Kiếm si xuất thủ hóa thành một vòng xoáy đen kịt nhanh chóng lơ lửng trên đỉnh đầu của Huyền Thiên.
Một cỗ thôn phệ chi lực cường đại từ trong vòng xoáy đen kịt tản ra.
Thanh âm kia có hiệu quả không tầm thường với linh hồn, bóng người màu đỏ nghe được thanh âm này, thân hình chấn động.
Bất quá thanh âm, ngay cả linh hồn bát giai sơ kỳ nghe được đều bị hút vào trong vòng xoáy đen kịt thì bóng người màu đỏ chỉ bị chấn động mà thôi, sau đó liền không có chịu ảnh hưởng, tiếp tục phóng đi về phía mi tâm của Huyền Thiên.
Đây chính là một đạo thần niệm của Bán Thần, tuy rằng chỉ là một đạo thần niệm nhưng bản chất lại thập phần cường đại, vượt qua xa linh hồn bát giai sơ kỳ có thể so sánh.
Bất quá bóng người màu đỏ đang chấn động thì trong nháy mắt Huyền Thiên đã lui hơn mười thước.
Chi —
Một đạo âm thanh nổ tung như thiểm điện vang lên, một Tiểu Đỉnh có ba chân lôi quang xẹt xẹt từ trong mi tâm của Huyền Thiên vọt ra ngoài đánh thẳng vào bóng người màu đỏ đang tiến vào mi tâm.
Lôi điện có hiệu quả khắc chế Âm hồn thế nhưng mà bóng người màu đỏ lại không sợ chút nào, trực tiếp đụng vào Lôi Thánh Đỉnh phái trước.
Keng! Một tiếng, Lôi Thánh Đỉnh nháy mắt bị đánh bay, mà bóng người màu đỏ chỉ ngừng lại một chút rồi tiếp tục xông lên về phía Huyền Thiên.
– Một đạo thần niệm nho nhỏ cũng dám thôn phệ nguyên thần trước mặt kiếm si vĩ đại, lẽ nào lại như thế…
Thanh âm kiếm si tràn đầy phẫn nộ vang lên, hắn là một đạo thần niệm ở trong thần cách chủ thần, bản chất cường đại hơn bất kỳ tinh thần ý chí của võ giả phàm giới nào, ý chí Bán Thần ở trước mặt hắn không đáng giá nhắc tới. Chỉ là bởi vì bị thương đang suy yếu nên mới khó có thể thôn phệ thần niệm Bán Thần.
Nếu để cho thần niệm Xích Dương Kiếm Đế Nguyên thần Nguyên thần của Huyền Thiên đoạt xá thân thể Huyền Thiên thì kiếm si cảm giác mình có thể mua khối đậu hũ rồi đập đầu vào đó mà chết. Đây đúng là vũ nhục to lớn.
Hô —
Vòng xoáy đen kit kia hóa thành một đạo cuồng phong thổi qua quấn lấy bóng người màu đỏ đuổi theo Huyền Thiên.
– Đây là vật gì?
Thanh âm kinh ngạc của Xích Dương Kiếm Đế vang lên, lập tức liền hóa thành kinh hỉ:
– Không ngờ là ý niệm của thần? Ha ha. . . Một đạo ý niệm của thần bị tổn thương, trời trợ giúp bổn tọa, cắn nuốt thần niệm này, bổn tọa có thể ngưng tụ thần cách, ngày sau phi thăng thành thần.
– Khốn kiếp. Con sâu cái kiến nho nhỏ còn muốn thôn phệ thần niệm của kiếm si vĩ đại….
Kiếm si nổi giận quát to, có thể tưởng tượng giờ phút này thật sự là hắn đang tức tới xì khói. Hắn cắn nuốt tinh thần ý chí cả đời, hôm nay lại có một đạo thần niệm của Bán Thần muốn thôn phệ hắn.
Trong cuồng phong, hai đạo nhân ảnh cấp tốc xoay tròn, tựa hồ đang tiến hành giao chiến, bản chất của kiếm si tuy rằng cường đại, nhưng đang ở trạng thái hao tổn, trong lúc nhất thời không cách nào áp chế bóng người màu đỏ.
Hai đạo nhân ảnh đều nhanh như thiểm điện bay tới bay lui ở trong Xích Dương điện, Huyền Thiên muốn ra tay công kích lại khó có thể hạ thủ, mà dùng Nguyên thần xuất chiến lại quá nguy hiểm, Nguyên thần bát giai sơ kỳ của hắn không thể là đối thủ của bóng người màu đỏ kia.
Vì vậy kiếm si cùng Xích Dương Kiếm Đế giao chiến thần niệm, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Trong chiến đấu, bóng người màu đỏ tựa hồ chiếm cứ thượng phong, khí thế sôi sục, kiếm si bởi vì bị tổn thương, tuy rằng bản chất cường đại, nhưng hoàn toàn không phát huy ra được. Bóng người màu đỏ tiến công khiến hắn như là thuyền lá lênh đênh giữa biển cả sóng gió ngập trời.
Bất quá, kiếm si cuối cùng vẫn là nhân vật của Thần giới, mặc dù thần niệm bị hao tổn cũng có rất nhiều thủ đoạn, mặc dù như một thuyền lá lênh đênh nhưng mặc cho sóng lớn bao nhiêu cũng không thể đánh chìm được hắn.