Nguyễn Hạo Thần nhìn sang Tô Khiết, lông mày nhướn lên, rất rõ ràng đang hỏi ý của Tô Khiết.
Tô Khiết vội gật đầu, cô bây giờ càng muốn đi gặp vị Tiểu vương tử này.
Phải, càng muốn đi gặp người chị dâu này rồi.
Nếu Tô Khiết đã đồng ý rồi, cậu ba Nguyễn tự nhiên cũng đáp ứng.
Vốn dĩ Tô Khiết đã hẹn với Nguyễn Hạo Thần cùng đi đến đó, nhưng Tô Khiết nhất thời có chút việc, cho nên không thể đi cùng với Nguyễn Hạo Thần.
Tô Khiết định đợi xử lý xong việc trong tay, sau đó cô sẽ đến đó, việc trong tay cô cũng không quá phiền phức, chắc sẽ đến kịp.
Lâm Bối trực tiếp hẹn Nguyễn Hạo Thần đến khách sạn, giờ hẹn là 5 giờ chiều.
Lâm Bối biết Đường Lăng lúc đó sẽ vừa hay trở về khách sạn.
Lâm Bối biết Nguyễn Hạo Thần là một người rất đúng giờ, Nguyễn Hạo Thần nếu đã đáp ứng rồi, chắc chắn sẽ đến đúng giờ, cho nên, Lâm Bối chính là cố ý hẹn vào thời gian này, cố tình hẹn vào lúc Đường Lăng trở về.
5 giờ chiều, một mình Nguyễn Hạo Thần đến khách sạn, Tô Khiết tạm thời có việc, Nguyễn Hạo Thần vốn dĩ muốn đợi Tô Khiết xử lý xong việc thì cùng Tô Khiết đến đây.
Nhưng Tô Khiết kiên trì bảo anh đến trước, lần đầu tiên gặp mặt Tiểu vương tử, đến muộn không hay lắm.
Nguyễn Hạo Thần xuống xe, trực tiếp đi vào khách sạn, vào lúc này, Đường Lăng vừa về đến, có điều khi Đường Lăng xuống xe, Nguyễn Hạo Thần đã đi vào khách sạn, anh ta chỉ nhìn thấy bóng lưng của Nguyễn Hạo Thần vụt qua.
Đương nhiên, lấy quan hệ của Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần, dù chỉ là một bóng lưng, Đường Lăng cũng nhận ra anh.
Đường Lăng tăng nhanh bước chân, muốn đuổi theo anh, nhưng khi Đường Lăng đuổi vào trong khách sạn, Nguyễn Hạo Thần đã vào thang máy.
Đường Lăng còn chưa kịp gọi một tiếng, thang máy Nguyễn Hạo Thần đi đã đóng lại.