– Hậu Thổ Phảng, Vô Nguyên, Thánh Hoàng, các ngươi cái nào có gan cùng ta solo? Lão tử có thể đánh cho ngươi ngay cả mẹ ngươi cũng nhận ngươi không ra!
Chư đế cười lạnh, Vị Ương Nữ Đế khinh thường nói:
– Lưu manh! Huyền Thiên giáo chủ. Ngươi uổng có thân phận người đọc sách, nhưng nói năng thô tục, cùng lưu manh vô lại có khác gì? Chúng ta xấu hổ cùng ngươi làm bạn!
Thánh Hoàng cười to nói:
– Huyền Thiên tiểu tặc quê quá hóa khùng, muốn chó cùng rứt giậu rồi!
Hậu Thổ Phảng nhịn không được cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ngươi hôm nay cũng là nhân vật có uy tín danh dự của Chư Thiên vạn giới cùng Địa Ngục vạn giới, há miệng mắng chửi người. Chẳng phải là nhục thân phận địa vị của ngươi? Ngươi không biết xấu hổ, nhưng chúng ta vẫn là muốn thể diện đấy.
– Cùng hắn nói những thứ này làm chi?
Mấy Thần Đế Ma Đế khác cười lạnh nói:
– Hắn là thân phận gì, chúng ta là thân phận gì? Cũng có thể cùng chúng ta đánh đồng?
– Nón xanh, chư vị, da mặt các ngươi quả nhiên rất dày!
Giang Nam cất tiếng cười to, chấn động Minh Thổ thập bát trọng thế giới, cười to nói:
– Mười ba Ma Đế Thần Đế phân thân, vây công một mình ta, quả nhiên là hòa nhã a, da mặt thật dày! Các ngươi không biết xấu hổ vây công ta, liền không cho phép ta chửi mắng các ngươi sao?
Chư đế có trên mặt vẻ xấu hổ, có giận dữ, cũng có bất động thanh sắc, dù sao đây là không để cho hắn thoát thân, một lòng muốn đưa hắn vào chỗ chết.
Sa La Ma Đế đột nhiên trầm giọng nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, nhiều lời vô ích. Ngươi không phải muốn solo sao? Trẫm cùng ngươi solo! Chư vị đạo hữu, kính xin lui ra, xem ta tru sát u ác tính này!
Giang Nam trường kiếm mà đứng, Sa La Ma Đế cũng cầm trong tay một thanh Sa La kiếm hư ảnh, hai người đối mặt, quần áo phần phật, mà Thánh Hoàng, Trường Nhạc các Thần Đế Ma Đế thì đứng ở bốn phương tám hướng. Đình chỉ vây công Giang Nam, mà là thủ hộ hư không nơi đây, đề phòng hắn đào thoát.
Ánh mắt Giang Nam cùng ánh mắt của Sa La Ma Đế tao ngộ, giao thoa. Đột nhiên cười nói:
– Sa La đạo hữu, ngươi già rồi, còn có mấy trăm năm thọ nguyên a? Ta có thể cảm giác được khí huyết của ngươi suy kiệt, khí huyết phân thân cùng bản thể của ngươi đều đang không ngừng trôi qua.
Sa La Ma Đế không có phủ nhận, hắn thật sự là già rồi, chỉ còn lại không tới bảy trăm năm thọ nguyên, tu luyện tới một bước Hoàng Đạo Cực Cảnh này, nếu như không có giống Minh Thổ Thần Đế đồng dạng mở thế giới, liền không cách nào tiếp tục tồn thế, tất nhiên sẽ chết già.
Khí huyết của hắn đã bắt đầu khô bại, ngày đêm trôi qua, lúc này phân thân của hắn đã so lúc vừa mới hàng lâm Minh Thổ nhược rất nhiều, điểm ấy không thể gạt được Giang Nam.
– Ngươi lúc này đáp ứng cùng ta solo, là sợ tái chiến xuống dưới, phân thân của ngươi liền không thể tiếp tục được nữa, khí huyết héo rũ mà tan vỡ.
Giang Nam nhìn xem lão ma hoàng đối diện, nói khẽ:
– Cho nên ngươi muốn thừa dịp phân thân của ngươi còn có thể chém giết ta, một kích toàn lực đem ta chém giết.
Sa La Ma Đế tóc trắng tung bay, ánh mắt chớp động, ha ha cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ đã nhìn ra điểm này, vì sao còn đáp ứng cùng ta chiến một trận?
Giang Nam nhẹ nhàng điểm kiếm, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm chấn động, tất cả đại đạo nổ vang, thở dài nói:
– Bởi vì ngươi già rồi…
Oanh…
Quanh thân hắn Hỗn Độn giới vực triển khai, ngăn cách nghìn vạn dặm thời không, đưa không gian giữa hắn cùng Sa La kéo ra nghìn vạn dặm, sau đó Giang Nam cất bước trùng kích, một bước trăm vạn dặm, trước sau bước ra mười bước, khí thế cùng lực lượng đều đạt tới đỉnh phong trước nay chưa có, dùng kiếm làm đao, dựng thẳng Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm lên hung hăng đánh xuống!