Tiểu Hắc cười nhạt vạch trần dương mưu của Bố Đa Nhĩ Cổn. Lời của nó khiến cho đám người Cát Nhãn Đài có chút thất thố, cuối cùng vị đại độc lão cũng đành thở dài lên tiếng:
– Tiểu hữu thiên tư trác tuyệt, suy đoán như thần. Đúng là bọn ta đã sớm nhận được tình báo về mưu đồ của Bào Ngụy.
Dừng lại một hơi, Cát Nhãn Đài để chén trà xuống nói tiếp:
– Vốn khi sống sót trở về, Bào Ngụy tu luyện cổ độc bọn ta cũng không quá chú ý đến. Dù sao thì độc đạo chính thống mới là chân lý, những bàng môn tả đạo khác đều không thể đi xa được.
– Sau này khi Bào Ngụy đi gây họa khắp nơi, độc sư đoàn buộc phải tung người ra bao vây bắt hắn ta lại. Trong thời gian giam giữ hắn không hề hé miệng một chút gì cả.
– Mãi cho đến khi phe chủ chiến giúp Bào Ngụy vượt ngục, mật thám của chúng ta mới báo về là hắn ta có ý đố với Cổ Thần. Cái cổ độc thuật kia cũng không phải tu luyện ngẫu nhiên mà đó là điều kiện để Bào Ngụy có thể tiến vào Cổ Thần điện. Còn về việc làm thế nào để hắn ta có thể khống chế Cổ Thần thì bọn ta không rõ.
– Có một điều chắc chắn là nếu để Bào Ngụy có được Cổ Thần thì hắn ta sẽ tàn phá không chỉ Liêu quốc mà còn cả thế giới này. Đó là một tên điên, suy nghĩ vô cùng lệch lạc.
Cát Nhãn Đài thở dài, lão ta không ngờ có ngày lại bị một tên độc sư uy hiếp đến thế này. Thế nhưng Cổ Thần kia quá đáng sợ, đã rất nhiều vị độc sư lỗi lạc đều đã bỏ mình lại trong độc lâm. Nếu thật sự Bào Ngụy có được Cổ Thần thì độc sư đoàn xem như xong rồi.
– Các người yên tâm đi, nếu Bào Ngụy dám tiến vào Cổ Thần điện. Hắn ta sẽ chỉ có đi mà không có về
Nở một nụ cười với điệu bộ bí ẩn, Tiểu Hắc khẽ lắc đầu nói.
Đùa à! Một phàm nhân lại muốn khống chế yêu thú? Đây chính là thao tác tìm chết kinh điển đấy.
Tiểu Hắc không biết con Cổ Thần kia mạnh mẽ đến mức nào nhưng chắc chắn vị tu tiên giả kia sẽ không để lại phương pháp khống chế Cổ Thần cho một phàm nhân.
Nếu có thì phương pháp đó chắc chắn có vấn đề. Cho nên Tiểu Hắc mới dám cam đoan tên họ bào kia chết chắc rồi.
Tất nhiên, nếu sau nghĩ sâu xa hơn. Biết đâu mục tiêu của Bào Ngụy không phải là Cổ Thần thì sao?
Trong truyền thuyết, Cổ Thần cũng do vị tiên nhân kia để lại. Nếu Bào Ngụy muốn tìm hiểu về tu tiên thì cũng không phải không có khả năng.
Cơ mà cho dù động cơ là gì thì kết cục của hắn cũng chỉ có một thôi.
– Lão phu cũng hi vọng đám người đó chôn thây trong độc lâm là tốt nhất.
Cát Nhãn Đài không biết những gì Tiểu Hắc suy nghĩ nên cũng chỉ đồng tình một câu. Sau đó, mọi người trò chuyện thêm một chốc rồi lại cáo từ.
Những ngày tiếp theo của Tiểu Hắc diễn ra khá bận rộn với việc luyện đan. Thời gian còn lại nó lại hỗ trợ chữa trị cho đám độc sư của Cát Nhãn Đài, thỉnh thoảng cũng chạy đi chỉ điểm việc tu luyện võ học của đám người Mộc Bình.
Kể ra thì dài nhưng mọi chuyện thực tế lại diễn ra rất nhanh chóng. Thêm một tuần, Tiểu Hắc đã bắt đầu phục dụng đan dược mà mình luyện chế ra, lại không ngừng ở lò tiếp tục luyện đan dược mới. Tu vi của nó cũng vì thế mà tăng tiến nhanh chóng từng ngày.
Nhờ vào điểm sáng, Tiểu Hắc có thể hấp thu hoàn mỹ dược lưc của đan dược mà không sợ hậu hoạn gì. Cho nên tiến độ của nó cũng được cải thiện đáng kể, nếu không thì thật không biết đến ngày tháng năm nào Tiểu Hắc mới đột phá được.
Với tác dụng của việc “cắn đan trừ cơm” thì Tiểu Hắc không khó để đột phá luyện khí tầng ba sơ kỳ, trung kỳ và cuối cùng là hậu kỳ. Có thể nói từ khi nhập đạo thì đây là thời khắc sung sướng nhất, Tiểu Hắc có đủ loại tài liệu để luyện đan, thành phẩm có thể dùng thoải mái mà không lo nghĩ.
Khó khăn duy nhất chính là đan dược tu luyện thì nhiều nhưng một khi đạt đến luyện khí trung kỳ sẽ ít tác dụng đi. Mà thôi kệ, hiện tại Tiểu Hắc cũng không thể lo nghĩ nhiều quá. Nó đang dùng hết sự tập trung để đột phá luyện khí tầng ba.
Phải biết rằng giữa luyện khí tầng ba và tầng bốn chỉ là một tiểu cấp độ nhỏ song lại cực kỳ khác biệt. Tầng bốn là luyện khí trung kỳ, không còn là sơ kỳ nữa. Do đó độ khó của việc đột phá cũng tăng lên nhiều. Rất nhiều tu sĩ đã bị chặn lại ở ngưỡng cửa tầng ba, tầng sáu, tầng chín.
Không dám chủ quan, Tiểu Hắc đã chuẩn bị rất kỹ cho lần đột phá này. Ngoại trừ đan dược dư thừa, nó còn cố ý tạo ra một trận pháp bảo hộ, cộng thêm đám người Mộc Bình túc trực bên ngoài.
“Đệ tử, những thứ cần thiết ta đã dặn dò, ngươi phải vạn lần cẩn thận. Tu luyện chính là đi ngược dòng nước, chỉ một sai lầm nhỏ sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục.”
Diệp Thanh Hàn ôn tồn dặn dò. Mặc dù từ trước đến giờ chưa có một tu sĩ nào phải tử vong vì đột phá luyện khí trung kỳ cả. Thế nhưng Tiểu Hắc có chút đặc biệt nên không hiểu sao trong lòng Diệp Thanh Hàn lại cảm thấy lo lắng.
– Sư tôn yên tâm, đồ nhi đã rõ.
Kỳ thật Tiểu Hắc lại e ngại cái không gian thần bí mà nó lọt vào sau mỗi lần đột phá hơn. Cái nơi không có ánh sáng, không có khái niệm thời gian kia cực kỳ đáng sợ. Tuy lợi ích đạt được không nhỏ nhưng đó là một kiểu tra tấn mà không ai muốn trải nghiệm lại cả.
Bỏ ra cả một canh giờ để tinh thần và linh lực ở mức tốt nhất, Tiểu Hắc bắt đầu dùng đan dược bỏ vào miệng với số lượng lớn. Nó muốn dùng số lượng để tạo ra một nguồn dược lực đột phá lớn. Ý tưởng này nếu đặt ở tu chân giới sẽ bị cho là kẻ điên tìm chết ngay. Bởi vì đan dược khác nhau sẽ có thể tương khác, chứa tính đến lượng tạp chất không nhỏ nữa.
Đáng tiếc với Tiểu Hắc thì những trở ngại đó không tồn tại. Nó cảm nhận dược lực không ngừng tràn vào kinh mạch của mình. Dưới tác dụng trùng kích mạnh mẽ không ngừng, Tiểu Hắc lại cắn răng tiếp tục nuốt thêm đan dược vào.
Sau vài lần tăng cường dược lực trùng kích, Tiểu Hắc đã thấy được cảnh cửa đột phá mở ra với mình.
Bên trong mật thất, Tiểu Hắc không hề thấy những diễn biến đang xảy ra bên ngoài. Khi mà bầu trời vốn đang nắng đẹp lại bất chợt mây đen kéo đến như sắp buông xuống một trận mưa lớn.
Với linh hồn lực vượt rất xa Tiểu Hắc, Diệp Thanh Hàn liền phát hiện ra dị tượng.
– Vô lí, không thể nào…..
Do Tiểu Hắc đang ở thời điểm mấu chốt để đột phá, Diệp Thanh Hàn không thể cưỡng chế ngừng lại được. Nếu không hậu quả sẽ ảnh hưởng không tốt, có khi còn phản hệ khiến cho Tiểu Hắc bị thương nặng.
Dưới sự chuẩn bị kỹ càng, rốt cuộc thì quá trình đột phá cũng thành công. Môt tiếng vỡ thanh thúy vang lên trong cơ thể Tiểu Hắc, đồng thời chất dịch màu đen hôi thối như thường lệ cũng tràn ra khỏi cơ thể nó thông qua lỗ chân lông. Đặc biệt lần này số lượng không nhiều hơn nhưng mùi lại nồng hơn lần trước.
Ngay sau đó, Tiểu Hắc liền rơi vào hôn mê đúng như nó dự đoán. Chỉ có điều nó không ngờ tới là cùng lúc trên trời bỗng nhiên một tiếng sét đinh tai nhức óc nổ ra, tia sét cứ như một con rồng hung hãn gầm lên rồi lao thẳng xuống.