Chữ được ra khỏi miệng, nàng suýt chút nữa đánh mình một bạt tai, lại đồng ý yêu cầu hoang đường như vậy! Nghĩ đến mình cùng cô cô nằm ở trên một cái giường, tên này lộ ra nụ cười dại gái, đột nhiên nhào tới, làm cho nàng mặt đỏ như máu, rồi lại mị nhãn mê ly.
Lăng Hàn không hiểu ra sao, khi nào hung bà nương này biến thành háo sắc như vậy?
Hắn kéo Long Hương Nguyệt nhét vào Xuyên Vân Toa, bay lên trời, tiến vào Tinh Vũ.
– Tại sao không dùng tới thủ đoạn của Thánh Nhân, trực tiếp qua lại không gian?
Long Hương Nguyệt rất lâu mới hoàn hồn lại, nhìn hắn không hiểu hỏi.
Đệt!
Lăng Hàn thầm nhổ nước bọt, nếu như có thể, hắn đương nhiên cũng muốn a, rải kim quang đại đạo đi ra, vậy phong cách ra sao? Nhưng hiện tại hắn nào có năng lực này? Đừng nói đã không thể lại dùng Hắc Tháp rót lực, coi như có thể, chỉ dùng để chạy đi… xa xỉ đến ngay cả hắn cũng không thể tha thứ mình a.
Nữ nhân, thực sự là sinh vật quái lạ!
Long Hương Nguyệt thấy Lăng Hàn không hề trả lời, tự nhiên lý giải được:
– Hiện tại chúng ta cùng một chỗ ngồi trong phi toa, chẳng phải là lữ trình hai người hiếm thấy sao? Hắn là muốn cùng ta thời gian ở chung nhiều hơn sao?
Nghĩ như vậy, nàng không khỏi phạm vào bệnh mê trai.
– Nếu như hắn muốn cái kia với ta, ta là từ chối hay thuận theo?
– Thuận theo, chẳng phải là có vẻ ta quá không rụt rè sao?
– Từ chối, vạn nhất chọc giận hắn, từ đây không để ý tới ta nữa thì làm sao bây giờ?
– Vậy thì nửa này nửa nọ a, ngược lại ta không có khí lực lớn như hắn, hơi chút chống cự liền tùy theo hắn đi.
Nghĩ đến chỗ ngượng ngùng, trên mặt nàng không khỏi đỏ bừng bừng, tim đập như hươu chạy.
Đáng tiếc, sự tình nàng sợ sệt hay chờ mong kia không có phát sinh, Lăng Hàn ngồi bất động như đá, ngay cả nói cũng chẳng muốn nhiều lời, gần như bốn tháng sau, Xuyên Vân Toa tiến vào Cố Dương Tinh Vực, rất nhanh lại đến La Hải Tinh.
Long gia liền ở trên La Hải Tinh.
Ở Cố Dương Tinh Vực, Long gia hoàn toàn xứng đáng là thế lực mạnh nhất, Long gia gia chủ chính là một vị Trung Thánh, mà tiểu cô của Long Hương Nguyệt ở mấy vạn năm trước cũng đột phá thành Thánh Nhân, một môn song Thánh, cực kỳ kinh người.
Vị tiểu cô gọi này của Long Hương Nguyệt là Long Ngữ San, từ nhỏ liền lấy khuôn mặt đẹp cùng thiên phú xưng danh, chỉ là khi nàng trở thành Thánh Nhân, liền không người nào dám đối với nàng có ý bất chính.
Không nhập Thánh, cũng vọng tưởng chia sẻ minh nguyệt trên chín tầng trời?
Xuyên Vân Toa hạ xuống, bởi vì không thể tinh chuẩn mà khống chế điểm đến, khoảng cách Long gia tổ địa còn rất xa, cũng còn tốt, đối với hai Hằng Hà Cảnh mà nói, này cũng chỉ nhiều ba bốn ngày mà thôi.
Long Hương Nguyệt rầu rĩ không vui, lẽ nào tên kia là đầu gỗ sao, mấy tháng đơn độc ở chung, lại mắt nhìn thẳng, giả vờ chính đáng, hay là mị lực của nàng không đủ?
Trong lúc suy nghĩ miên man, ba ngày thoáng một cái đã qua, bọn họ đã đi tới Long gia tổ địa.
– Cửu, Cửu tiểu thư!
Nhìn thấy Long Hương Nguyệt cùng một tên nam tử xa lạ đi tới, bốn tên hộ vệ ở cửa đầu tiên là ngẩn ra, sau đó kinh ngạc thốt lên, lập tức cung kính hô.
Long Hương Nguyệt cũng là kiêu ngạo của Long gia, tương lai có cơ hội trở thành Thánh Nhân thứ ba của Long gia, đến thời điểm một môn ba Thánh, có thể vinh quang vạn thế!
Long Hương Nguyệt gật gù, mang theo Lăng Hàn vào cửa.
– Ồ, Cửu tiểu thư lại mang một nam tử trở về!
– Hiếm thấy a, Cửu tiểu thư kiêu căng tự mãn cỡ nào, trước đây căn bản không có nam tử có thể cùng nàng song song.
– Ánh mắt Cửu tiểu thư nhìn người kia cũng đưa tình ẩn tình a!
– Tê, chẳng lẽ đây là cô gia tương lai của chúng ta?