– Thánh Hoàng Thần Đế nói rất hay ah!
– Thánh Hoàng nói xâm nhập nhân tâm như vậy, nương nương phải nghĩ lại ah, không thể khiển trách công tử quá nặng!
– Nương nương, lão thần vì Chư Thiên vạn giới chúng sinh, khẩn cầu nương nương buông tha công tử, làm cho công tử có thể vì Chư Thiên vạn giới hiệu lực!
…
Nguyên một đám thanh âm dõng dạc ở trong thần đình vang lên, nhao nhao hướng Trường Nhạc Nữ Đế chờ lệnh, phi thường náo nhiệt.
Đột nhiên, một tiếng cười to vang lên, đem thanh âm tất cả mọi người đè xuống, ép tới lồng ngực mọi người nặng nề, gần muốn thổ huyết, tiếng cười to của Giang Nam rơi xuống, vỗ tay cười nói:
– Thánh Hoàng Thần Đế nói hay lắm, giặt sạch một tay tốt rồi, ngay cả ta cái chuyên môn rửa sạch này cũng bội phục vạn phần! Thánh Hoàng, nếu không cái vị trí Đô Thiên Chi Chủ này, tặng cho ngươi tốt rồi, do ngươi tới làm, tất nhiên có thể bảo vệ Chư Thiên vạn giới sạch sẽ, quang mang chứng người!
Thánh Hoàng Thần Đế sắc mặt trầm xuống, đột nhiên mặt giản ra cười nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, ngươi là Tả Thiên Thừa, ta là Tử Vi Thiên Chi Chủ, tất cả mọi người là Đông Cực thần triều thần tử, ta không cùng ngươi tranh luận. Bất quá, đạo lý bày ở chỗ này, ở đây chư vị đạo hữu tâm như gương sáng, tự nhiên biết rõ đúng sai. Chư vị đạo hữu, các ngươi nói có đúng hay không?
Một vị lão thần quan tóc trắng giống như gà con mổ thóc gật đầu, tán thán nói:
– Thánh Hoàng bệ hạ nói hay lắm ah…
Giang Nam hừ lạnh một tiếng, lão thần quan kia bị hắn hừ lạnh một tiếng chấn đến ngửa đầu hướng lên trời, PHỐC PHỐC hướng ra phía ngoài thổ huyết, máu tươi phun ra mấy trượng, ở trong thần đình rất là chói mắt.
– Hoang Tổ bệ hạ, cho rằng việc này như thế nào?
Giang Nam hướng Hoang Tổ Thần Đế chắp tay, Hoang Tổ Thần Đế có chút hoàn lễ, cũng không dậy nổi thân, khô cằn nói:
– Ta làm chủ không được.
Giang Nam lơ đễnh, hướng Nguyên Quân chắp tay nói:
– Nguyên Quân bệ hạ?
Thánh Mẫu Nguyên Quân cười nói:
– Giáo chủ, ngươi đừng kéo ta xuống nước.
Giang Nam mỉm cười, hướng chư đế khác nhao nhao thi lễ, những Thần Đế này có sắc mặt hờ hững, có mỉm cười hoàn lễ, bất quá đều từ chối đi ra ngoài, không muốn đắc tội Quang Vũ.
– Đạo Vương vẫn khỏe chứ?
Giang Nam hướng Đạo Vương môn hạ đạo đồng cười nói.
Đạo Vương môn hạ đạo đồng vội vàng nói:
– Cảm tạ Giang lão gia, lão gia nhà ta gần đây thêm vài sợi tóc trắng.
Giang Nam đối với sự tình Trường Nhạc công tử một chữ không đề cập tới, lại hướng Huyền Hoàng học cung Đa Văn thánh nhân chào, lập tức lại hướng bổ thiên thần nhân môn hạ đệ tử khác chào, rất là thân mật quen thuộc.
Những người này không dám lãnh đạm, nhao nhao hoàn lễ, nói một tiếng “Giang lão gia”, không dám ngang hàng tương xứng.
Ở bên trong Quang Vũ thần đình, rất nhiều Quang Vũ thần tử cùng hai vị Nữ Đế cùng Thánh Hoàng đều là trong lòng nghiêm nghị, Bổ thiên thần nhân đệ tử mặc dù đối với bọn họ cũng là ngang hàng tương kiến, còn đối với Giang Nam lại dùng lão gia tương xứng!
Điều này nói rõ, Giang Nam nhìn thấy Bổ thiên thần nhân, cũng là dùng đạo hữu tương xứng!
– Bệ hạ quyền thế ngập trời, mặc dù là Bổ thiên thần nhân cũng cần mượn nhờ thế lực bệ hạ đi chống cự trận đại kiếp nạn này! Huyền Thiên giáo chủ muốn bức những người này tỏ thái độ, căn bản không có khả năng!
Hai cung Cung Chủ liếc nhau, tâm niệm tương thông.
Giang Nam nhìn về phía mỹ nam tử dung nhan bất phàm từ Thiên giới đến kia, cười nói:
– Đạo hữu từ nơi nào đến? Xưng hô như thế nào?