Phụt! Phụt!
Lúc này, đòn công kích của mười mấy tu sĩ ở cảnh giới Không Minh cũng đã tới, có kiếm mang, chưởng ấn, có chưởng ảnh, thần thông bất phàm lần lượt đánh vào cơ thể Diệp Thành.
Diệp Thành phun ra máu, đại chiêu hắn ấp ủ từ trước cũng được tung ra, đó chính là kết giới Thái Hư Long Cấm, ngay lập tức khiến cho mười mấy tu sĩ ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong bị phong ấn ở trong đó.
“Đợi ở trong đó đi”, Diệp Thành hắng giọng lạnh lùng bước ra cả trăm trượng sát phạt xuống bên dưới kết giới.
Khốn khiếp!
Thấy Diệp Thành sát phạt tới, hai mươi tu sĩ ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong liền sát phạt tới.
Các ngươi giỏi.
Diệp Thành không nghĩ gì nhiều lập tức quay người rút lui. Mặc dù hắn có thực lực có thể trảm cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng cũng không thể chặn lại nổi hai mươi tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên cùng hợp lực vây bắt.
Đi đâu?
Hai mươi tu sĩ ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong không nhàn rỗi, sát phạt từ tứ phương tám hướng tới.
“Có gan thì đuổi theo ta đi”, Diệp Thành mắng chửi quay người bỏ chạy, tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Mục đích của hắn đã đạt được, dẫn dụ ba mươi tu sĩ ở cảnh giới không Minh đỉnh phong ra ngoài nên chân trận pháp kết giới cửu cửu phong cấm bị tổn thất nghiêm trọng, với sức mạnh của phía Đan Thần muốn công phá kết giới chỉ là vấn đề về thời gian.
Thấy Diệp Thành bỏ chạy với tốc độ nhanh như vậy, những kẻ truy sát hắn đuổi tới một nửa chặng đường thì rút lui.
Diệp Thành đương nhiên sẽ không để bọn họ lại lần nữa quay về giam phía Đan Thần lại, hắn quay phắt người sát phạt về sau, không nói lời nào cứ thế vung đao trảm khiến những người kia phản ứng không kịp lập tức có kẻ bị chém bay đầu.