“Hôm nay không ai cứu nổi ngươi đâu”, lúc này, Đan Thần chặn lại được thái hư thần phạt và thiên kiếm thần phạt, ông ta hắng giọng, giọng nói tử tịch vang vọng khắp đất trời.
Hình thái của Đan Ma bắt đầu biến hoá, mỗi một bước đi đều khiến hư không rung chuyển, mỗi một bước đi khí thế đều sẽ tăng thêm một phần, vả lại có thể thấy phần trán ông ta còn có ba đạo phù văn cổ xưa hiển hiện.
Rầm!
Ngay sau đó, trời đất vang vọng tiếng nổ, xung quanh Đan Ma hiện lên một bóng người khổng lồ hư ảo, thân mang áo giáp, cơ thể to lớn, nhìn không rõ khuôn mặt, chỉ biết sự xuất hiện của người này khiến cả đại địa nứt lìa, áp lực khiến trời đất rung chuyển.
“Đó là…”, những kẻ mạnh trấn giữ kết giới ở cảnh giới Không Minh đỉnh phong nhìn vào bóng người khổng lồ xung quanh Đan Ma với vẻ mặt không sao tin nổi, đôi mắt bọn họ lúc này chỉ toàn mang theo vẻ sùng kính.
“Pháp tướng ngoại đạo”, phía Đan Thần bên trong kết giới nhìn bóng hình kia mà thay đổi hẳn sắc mặt giống như thể biết được lai lịch của nó khủng khiếp tới cỡ nào vậy.
“Đó….đó là gì?”, phía này Diệp Thành vô thức lùi về sau, hắn ngẩng đầu nhìn vào hình người khổng lồ kia, người này thật sự quá to lớn và cũng quá mạnh, giống như một vị vua của thế gian với sức mạnh cường hãn khiến hắn phải kinh sợ.
Rầm! Rầm! Rầm!
Đam Ma vẫn sải bước đi còn bóng hình khổng lồ kia cũng di chuyển giống như ông ta, bộ pháp đồng nhất, hoặc có thể nói bất cứ động tác nào của người này cũng đều đồng nhất với Đan Ma giống như thể bóng người kia chính là cái bóng phóng đại của Đan Ma vậy. Mỗi một bước chân người này hạ xuống, mặt đất đều rung chuyển dữ dội.
Thiên tế, mở!
Ma đạo, mở!