Không lẽ, cô có thể nhốt mình trong phòng cả đời không ra ngoài sao?
Chuyện này cũng không gấp, anh có thời gian từ từ tính sổ với cô.
Nếu đêm đó cô đã vào phòng của anh, trở thành người phụ nữ của anh, thì cả đời này cô đừng mong chạy được.
Đường Lăng không có cưỡng ép Lâm Bối mở cửa, đương nhiên, anh cũng biết nếu Lâm Bối đã không tiếc hy sinh sắc tướng để nghĩ cách nhốt anh ở bên ngoài thì tuyệt đối sẽ không mở cửa nữa.
Đường Lăng nhìn thời gian, đã sắp 10 giờ rồi, ngày mai đi, ngay mai sẽ làm rõ chuyện này.
Đường Lăng cũng biết, vạch trần thân phận của Lâm Bối, có rất nhiều chuyện sẽ xảy ra biến hoá trời long đất lở, cũng nhất định sẽ tạo thành một số ảnh hưởng cho Lâm Bối, nhưng chuyện phát triển đến mức này, thân phận của Lâm Bối chắc chắn phải công khai.
Nếu không, thì anh làm sao lấy cô được?!
Còn về những ảnh hưởng khác, anh đều sẽ nghĩ cách giải quyết.
Đường Lăng sau đó trực tiếp đi về phòng mình, anh nghĩ cách tốt nhất để giải quyết chuyện này vào ngày mai.
Nhưng, lúc 12 giờ đêm, Lâm Bối lại lặng lẽ xuống lầu, cô đã liên hệ xong với phóng viên, đang đợi cô ở bên ngoài khách sạn.
Lâm Bối thay một sợi băng quấn, quấn phía trước lại, cô vẫn mặc một thân đồ vest giày da, lúc đi đường, cô còn cố ý lộ ra một chút cảm giác lưu manh, nhìn như vậy, thật sự là không nhìn ra được là phụ nữ.
“Tiểu vương tử ra rồi.” Một phóng viên đợi ở bên ngoài nhìn thấy Lâm Bối ra ngoài, liền kêu lên một tiếng.
Mấy phóng viên vốn đang đợi ở bên ngoài đều vây tới.
“Tiểu vương tử, ngài bảo bọn tôi tới đây, nói có tin tức chấn động muốn nói với chúng tôi, xin hỏi tiểu vương tử có chuyện gì?” Mấy phóng viên lũ lượt nhanh chóng vươn micro đến trước mặt Lâm Bối.
“Hôm nay tôi đích thực là có chuyện muốn nói rõ một chút.” Lâm Bối đứng ở bên ngoài khách sạn, đối diện với nhiều phóng viên như vậy, nhưng trên mặt không có bất kỳ dị thường nào, vẻ mặt cô tự nhiên, thậm chí là điềm nhiên.