Cùng lúc đó, giao diện Chiến Thần đột nhiên xuất hiện một dòng chữ nhắc nhở.
[Người chơi đã thực hiện hai lần Thuấn Sát một cách hoàn mỹ, hơn nữa đối tượng bị đánh chết là kẻ địch có cảnh giới cao hơn mình. Xin hãy tiếp tục cố gắng, tập hợp đủ ba lần Thuấn Sát lấy yếu thắng mạnh, để mở khóa danh hiệu tương quan.]Hả? Còn có chuyện như vậy sao?
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên liếc mắt nhìn.
Danh hiệu Chiến thần là một thứ rất hữu dụng, vừa rồi hắn ra tay đánh chết hai con yêu thú, đã sử dụng kỹ năng Khoái Công của danh hiệu “Giáo úy Kiêu Kỵ”.
Cần phải biết kiếm tu để có thể mạnh mẽ và đột ngột giết người, thì cần có sự kết hợp của tốc độ và uy lực của kiếm chiêu trong nháy mắt.
Kiếm của Cố Thanh Sơn, tốc độ vốn dĩ nhanh, kỹ năng của danh hiệu là cơ sở xuất kiếm của hắn, đã làm nâng cao một phần tốc độ công kích, kỳ thật là một chuyện rất kinh khủng.
Trong hai trận chiến, Cự Hình Yêu Điệp và Hỏa Vân Truy Thiên Hạc đều không thoát khỏi số mệnh một kích mà chết.
Cố Thanh Sơn liếc mắt nhìn giá trị hồn lực.
Lần này đã giết con Cự Hình Yêu Điệp ở Trúc Cơ đỉnh phong, một con Hỏa Vân Truy Thiên Hạc ở Kim Đan sơ cảnh, cộng thêm hồn lực trước đó giết con Địa Thích Quỷ Mãng, hồn lực của bản thân đã đạt tới 300 điểm!
Hắn nhìn thời gian nâng cấp hồn lực, phát hiện ra thời gian nâng cấp đã qua được một nửa.
Phong cách làm việc của giao diện Chiến Thần vẫn như trước đây, vẫn ra sức khích lệ người chơi chiến đấu với kẻ địch mạnh hơn.
Hiện tại có việc quan trọng hơn phải xử lý, trước tiên Cố Thanh Sơn cứ lặng lẽ ghi nhớ việc này đã.
Cố Thanh Sơn thu kiếm, trong lòng đã có kết luận.
Chuyện đã tới nước này, hắn đã đưa ra quyết định không một chút do dự nào.
Hiện giờ có thể bắt đầu chuẩn bị cho quyết chiến rồi.
Hắn xòe tay ra, áp vào bên miệng giống như hình cái loa, hét lớn: “Mau tới cứu ta!”
Giọng nói của hắn trong cơn cuồng phong đã được truyền đi rất xa.
Ở phía trên cách hắn mấy trăm trượng, trong một đám mây yên tĩnh và trắng toát, đột nhiên tỏa ra một vệt kim quang lấp lánh.
Vệt kim quang này này hóa thành phi ảnh, trong chốc lát, đã vụt tới trước mặt hắn.
Kim quang dừng lại, hiện ra một nữ tử xinh đẹp người mặc kim giáp.
Thánh nữ của Thiên Cực Tông, Tướng quân Du Kích của Liên minh tu hành Nhân tộc, Ninh Nguyệt Thiền.
Nàng đỡ lấy Cố Thanh Sơn, cùng rơi xuống một đoạn rồi mới từ từ nhấc hắn lên.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Một lời không hợp liền giết vật để cưỡi của mình sao?” Nàng nhíu lông mày nói.
“Để sau hãy nói, hiện tại ta có việc gấp hơn.”
Cố Thanh Sơn nói xong, liền lấy Truyền Tấn Phù ra, kể lại tường tận sự việc một lần.
Theo lời tường thuật của Cố Thanh Sơn, mắt của Ninh Nguyệt Thiền ngày càng mở to hơn, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Cố Thanh Sơn nói xong, liền phóng ánh lửa kia bay đi.
Sự việc gần như đã rõ ràng.
Ở kiếp trước, lần thất bại lớn nhất của Nhân tộc ở thế giới tu hành, gần ngay trước mắt.
Trước khi sự việc này bộc phát, không một ai có thể đoán ra được một tình huống như vậy.
Cho đến khi chiến dịch có tính quyết định lần đó được khai hỏa, khi yêu ma và Nhân tộc toàn lực chém giết nhau, thì toàn bộ việc này mới đột nhiên bộc phát ra.
Sự phản bội của linh thú.
Chuyện này phải tìm hiểu từ rất lâu về trước. Đó là lúc trò chơi còn chưa bắt đầu, toàn bộ thế giới tu hành vẫn còn rất yên bình, thế nhưng yêu ma đã bắt đầu trù tính rồi.
Cho đến năm thứ bảy của ngày tận thế, trong một chiến dịch quan trọng, yêu ma mới đột nhiên phát động.
Khi đó, tất cả các linh thú bỗng nhiên trở giáo tấn công lại con người.
Ngay từ đầu, tình huống đã giống hệt với tình hình hiện tại của doanh trại Nhân tộc.
Trận pháp của doanh trại vẫn xảy ra vấn đề, nhưng lại không tìm được nội gián, khiến cho lòng quân bất ổn, người người cảm thấy bất an, các tướng quân thì không biết phải làm sao.
Sau đó ở trên chiến trường, khi toàn bộ chiến dịch đang tiến tới thời khắc quan trọng nhất, thì các linh thú vốn là đồng bạn chống lại yêu ma của Nhân tộc, lại đột nhiên chuyển mũi dùi, tàn nhẫn ra tay sau lưng các tu hành giả.
Cảnh tượng thảm thiết oanh liệt khi đó, bây giờ Cố Thanh Sơn nhớ lại vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Huyền Nguyên Thiên Tôn, một trong Tam thánh, đã ngã xuống trong trận chiến này.
Ngay cả người chơi cũng không thoát khỏi sự phản bội của linh thú.
Những con linh thú để cưỡi hoặc đồng bọn triệu hồi được hệ thống mặc định, trong lúc chiến đấu đã đột nhiên quay người, tấn công về phía người chơi.
Vẻ kinh ngạc trên mặt của các người chơi lúc đó, là hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được.
Tình hình trở tay không kịp như vậy, cho nên sau trận đại chiến ngày hôm đó, người chết nằm la liệt, Nhân tộc tháo chạy ba nghìn dặm, nguyên khí tổn thương nặng nề.
Vốn dĩ Nhân tộc còn có một phần ưu thế như vậy, còn có mấy phần cơ hội có thể chiến thắng yêu ma.
Thế nhưng từ sau trận chiến này Nhân tộc đã rơi vào tình cảnh thoi thóp cho đến ngày tận thế.