“Vì sao? Nếu giữ lại người này, nhất định là một tai họa.”
Hạ Liên Phòng rũ mắt xuống: “Xuyên xương tỳ bà của hắn, đem hắn cùng Kỳ Ngọc Hà tạm thời giam lại, đợi cho ta quyết định xử trí như thế nào rồi lại nói tiếp.”
Thiên Tuyền lên tiếng trả lời, xoay người rời đi.
Hạ Liên Phòng thâm trầm nhìn chiếc giường kia, không quên phân phó hạ nhân đem cả cái giường đệm chăn đều đổi mới.
Nhiễm phải hương vị khó ngửi, nàng không nguyện ý ngủ tiếp tại trên đó.
Hoa nở hai đóa, mỗi cành một bông, bên này Hạ Liên Phòng trong lúc vô ý bắt được Nhiếp Mang, bên kia hàn lâm phủ, Hà Liễu Liễu đã thành công chiếm cứ tất cả trái tim Thượng Quan Ngộ. Có lẽ vào giờ khắc này, ở trong lòng Thượng Quan Ngộ, dù tất cả thân nhân thêm vào cùng một chỗ cũng không sánh bằng phân lượng của Hà Liễu Liễu ở trong mắt hắn.
Nàng ôn nhu, khả ái, thiện giải nhân ý, quan trọng nhất là, hình như nàng là linh hồn bạn lữ hắn thiếu hụt, mặc kệ hắn đang suy nghĩ cái gì, nàng đều biết! Thượng Quan Ngộ bị Hà Liễu Liễu mê cho ba hồn bảy phách đều không có, hắn suốt ngày không nghĩ gì khác, chỉ cùng Hà Liễu Liễu dính lấy nhau, rõ ràng còn có một thê tử từng thâm thụ hắn yêu thích, nhưng hắn cũng đã đem nàng ta quên lãng.
Vốn cho là bằng thủ đoạn của mình, làm thế nào cũng có thể đem Thượng Quan Ngộ nắm giữ trong lòng bàn tay, nhưng Hạ Hồng Trang lại thất sách, nàng không nghĩ tới, lão già Trương viên ngoại cái kia nàng không thể khống chế chặt chẽ được, nhưng mao đầu tiểu tử Thượng Quan Ngộ này nàng cũng không thể khống chế được! Điều này đối với mị lực của mình mà nói, là một loại vũ nhục cực lớn!
Nếu không phải nàng không có bất kỳ núi dựa nào, nếu không phải nàng còn cần dựa vào Thượng Quan gia mới có thể sống sót thì Hạ Hồng Trang đã sớm trở mặt!
Nhưng nàng nay có thể dựa vào ai đây? Cứ tưởng rằng lấy lòng Từ thị là có thể ở Thượng Quan gia đứng vững gót chân, nhưng Từ thị tuy rằng thương nàng ta, nhưng lại càng thương Hà Liễu Liễu hơn! Hạ Hồng Trang hận muốn chết, nàng cảm thấy nữ nhân Hà Liễu Liễu này không biết có lai lịch gì, lại như là đổ mê dược cho mọi người, tất cả mọi người đều thích nàng ta, tất cả mọi người đều đứng ở phía nàng ta! Mặc dù mình cũng biểu hiện rất tốt nhưng so sánh với Hà Liễu Liễu lại giống như là thiếu thứ gì đó! Không chỉ là người Thượng Quan gia, ngay cả bọn hạ nhân đều cảm thấy Hà Liễu Liễu khí phái hơn chánh thất phu nhân này! Dễ ở chung hơn! Làm cho người ta tôn kính hơn!
Hạ Hồng Trang không rõ, mình tới cũng có chỗ nào không sánh bằng Hà Liễu Liễu? Rõ ràng luận dung mạo, Hà Liễu Liễu căn bản là không đủ xem! Nàng có mĩ mạo như vậy vì sao một trái tim của Thượng Quan Ngộ tất cả lại ở trên người Hà Liễu Liễu chứ? Mỗi tháng qua đêm ở trong phòng nàng số lần có thể đếm trên năm đầu ngón tay! Hạ Hồng Trang nhiễm phong hàn, ho khan không ngừng, bị sốt suýt nữa chết đi, Thượng Quan Ngộ cũng chỉ qua gặp mặt một lát, nói vài lời an ủi, còn chưa kịp đem nàng ta ôm vào trong ngực liền thấy nha hoàn bên cạnh Hà Liễu Liễu tới báo tin, nói Liễu phu nhân hắt hơi một cái, Thượng Quan Ngộ liền vội vội vàng vàng rời đi!
Hạ Hồng Trang rất hận! Vô cùng hận!
Khi nàng vẫn là thứ xuất tiểu thư phủ đại học sĩ thì liền có hai đích xuất tỷ tỷ đặt ở trên đầu, sau này bị vạch trần thân phận đuổi ra phủ đại học sĩ, muội muội vẫn không bằng bản thân mình lại đột nhiên được trôi qua tốt như vậy! Tốt đến mức khiến nàng ghen tị!
Tất cả mọi người đều đạp trên trên đỉnh đầu nàng, thế thì nàng ta phải làm thế nào chứ?!
Nàng chỉ có thể đi tranh! Đi cướp đoạt! Đi không từ thủ đoạn để được đến thứ bản thân muốn! Bằng không ai đồng tình nàng? Ai sẽ đáng thương cho nàng? Bọn họ đều chỉ biết cười nhạo nàng! Châm chọc nàng! Xem thường nàng!
Nàng làm như vậy có lỗi gì? Nàng chỉ là muốn cho bản thân mình sóng được tốt hơn, nàng có lỗi gì?!
Sau này nàng cuối cùng thoát hiểm được khỏi thiên lao, thành công làm biểu tiểu thư Hàn lâm phủ, trở thành vị hôn thê của Ngộ biểu ca… Nhưng ai đến nói cho nàng biết, vì sao lại muốn lòi ra thêm một Hà Liễu Liễu, mất bao khổ tâm mới lấy được, hết thảy đều vô cùng dễ dàng đoạt đi sạch sẽ?!
Hạ Hồng Trang muốn khóc!
Nhưng nàng không có cách nào. Hà Liễu Liễu căn bản là không đến gặp nàng, dù nàng muốn bày trò giả vờ đáng thương hãm hại Hà Liễu Liễu thì cũng không có cơ hội. Thượng Quan Ngộ bảo hộ nàng ta quá tốt, cứ như mình là hồng thủy mãnh thú gì, căn bản ngay cả mặt mũi cũng không để cho mình thấy.
Ngay khi Hạ Hồng Trang sắp tuyệt vọng, có một tin tức tốt làm cho nàng ta mặt mày hớn hở, niềm vui đầy mặt!
Nàng có thai!
Thượng Quan Tiến vẫn ngóng nhìn nàng hoặc là Hà Liễu Liễu có thể sinh hạ một nhi nửa nữ cho Thượng Quan Ngộ, bởi vì bản tính Thượng Quan Ngộ đã định xuống, đời này sợ là cũng khó có tiền đồ, nhưng Thượng Quan tiến còn ôm hi vọng yếu ớt, đó chính là có một cháu trai trắng mập, sau đó bản thân mình sẽ tự tay nuôi lớn nó, nói không chừng còn có thể nhìn đến ngày Tôn nhi trở nên nổi bật! Lúc ban đầu hắn thấy Thượng Quan Ngộ cùng Hạ Hồng Trang cảm tình thậm đốc, trong lòng còn có chút vui vẻ, nhưng sau đó Hà Liễu Liễu xuất hiện, Thượng Quan Tiến liền đem hi vọng ôm tôn tử đặt hết lên người Hà Liễu Liễu. Rất nhiều thuốc bổ quý báu như không cần tiền đưa vào chỗ Hà Liễu Liễu, đối với một cháu dâu khác lại xa cách. Kết quả hoàn toàn ngoài dự kiến của Thượng Quan Tiến, Hà Liễu Liễu vẫn được hắn coi trọng thì cái bụng mãi không có tin tức, ngược lại là Hạ Hồng Trang chẳng mấy khi Ngộ nhi đến qua đêm thì lại co trước!
Vì thế địa vị của Hạ Hồng Trang ở Hàn lâm phủ nháy mắt dâng cao, ngay cả mẹ chống thường ngày nhìn nàng không vừa mắt cũng bắt đầu đối với nàng có cầu tất ứng, Thượng Quan Ngộ cũng giảm bớt số lần qua đêm chỗ Hà Liễu Liễu, thường xuyên ở trong sân viện bồi nàng, thỉnh thoảng lại sờ sờ bụng của nàng, kỳ thật mới không đến hai tháng, bụng còn chưa lộ ra, có thể nhìn ra cái gì chứ? Thượng Quan Ngộ lại mỗi lần đều dán vào bụng Hạ Hồng Trang, miệng lẩm bẩm.
Hạ Hồng Trang vẫn là Hạ Hồng Trang thông minh ẩn nhẫn, chỉ là dưới sự kích thích nwh có như không của Hà Liễu Liễu, cảm xúc trở nên có chút dễ dàng kích động. Cho nên vừa biết bản thân mình mang thai, vừa được trượng phu cùng bố me chống và với ngoại tổ coi trọng, nàng liền không khỏi trở nên dương dương tự đắc.
Nửa tháng đầu, Hà Liễu Liễu án binh bất động, giống như Thượng Quan Ngộ ở chỗ Hạ Hồng Trang căn bản không liên quan gì đến nàng ta. Hạ Hồng Trang rất cao hứng, cảm thấy bản thân mình đã cướp được một nửa Thượng Quan Ngộ, vì thế đối đãi Thượng Quan Ngộ càng thêm nhu tình như nước, nhưng ngày lành của nàng cũng chỉ có nửa tháng này mà thôi, sau đó, Thượng Quan Ngộ liền trở về trạng thái quá khứ, chỉ là số lần nghỉ ngơi ở trong sân nàng gia tăng, nhưng nghiêm khắc mà nói, vẫn là Hà Liễu Liễu lấy được nhiều hơn.
Hạ Hồng Trang không thoải mái trong lòng, nhưng nàng không thể oán giận, cái gì cũng đều không thể nói, chỉ có thể chịu đựng —— tuy rằng điều này làm cho nàng cảm thấy rất thống khổ. Mà mỗi khi Thượng Quan Ngộ đến sân viện nàng thì nàng lại đều phải tươi cười đón chào, một chút bất mãn cũng không dám lộ ra, sợ Thượng Quan Ngộ sẽ cảm thấy bản thân mình quá kiêu căng quá tùy hứng liền đem nửa trái tim còn sót lại giao hết cho Hà Liễu Liễu.
Cái này thì Hạ Hồng Trang đã lý giải sai rồi. Từ nhỏ đến lớn, nàng sớm đã thành thói quen giả vờ nhu nhược giả vờ nhỏ yếu giả vờ tri kỷ, thế cho nên tật xấu này của nàng đến bây giờ vẫn không sửa được. Nam nhân đích xác thích nữ nhân nhu tình như nước, nhưng bọn hắn cũng thích nữ nhân ngẫu nhiên đắn đo phân tấc làm nũng hờn ghen, đùa giỡn tiểu tính tình. Mà điểm này, đã bị Hạ Hồng Trang hoàn toàn vứt bỏ. Bắt đầu từ một khắc khi nàng ta thay thế Hạ Lục Ý, nàng ta sợ hãi mất đi hết thảy, cho nên bất cứ chuyện gì đều làm vô cùng cẩn thận cẩn thận, sợ chọc người khác không vui, mất vinh hoa phú quý cướp được tới tay. Cho nên Thượng Quan Ngộ đối với nàng ta chủ yếu là tôn kính mà không có tình yêu.
Nên khi Hà Liễu Liễu lúc nên nũng nịu thì nên làm nũng, lúc nên ôn nhu nên ôn nhu, ngẫu nhiên còn có thể phồng miệng làm khó hắn xuất hiện thì Thượng Quan Ngộ triệt để luân hãm! Cho dù hắn sắp nghênh đón đứa con đầu lòng thì cũng không thể để cho tâm từ hắn chỗ Liễu Liễu chuyển dời. Đứa nhỏ này hắn rất chờ mong, cũng rất thích, Hạ Hồng Trang hắn rất tôn kính, cũng thực sự yêu thích, nhưng hết thảy đều so ra kém cảm tình của hắn với Hà Liễu Liễu!
Hắn có thể mất đi hết thảy, vứt bỏ hết thảy, nhưng duy độc không thể không có Hà Liễu Liễu!
Nhưng mà, vô luận tình cảm của hắn thâm hậu cỡ nào, điên cuồng cỡ nào, Hà Liễu Liễu cũng lại vẫn trước sau như một. Nàng luôn là không chút để ý như vậy, xinh đẹp hấp dẫn, phảng phất mặc kệ tâm hắn ở trên người ai nàng đều có thể vui mừng tự tại, cái gì cũng không để ý. Tiêu sái như vậy ngược lại khiến Thượng Quan Ngộ càng thêm si tình với nàng ta, luôn muốn cẩn thận lấy lòng, sợ nàng ta một cái mất hứng liền bỏ lại hắn mà đi.
Hắn cảm thấy phi thường khó có thể tin tưởng, trình độ phù hợp của Hà Liễu Liễu cùng hắn quả thực làm người ta không thể tin được!
Cho nên, Hạ Hồng Trang so sánh với Hà Liễu Liễu, khó tránh khỏi kém cỏi hơn rất nhiều.
Hà Liễu Liễu sớm liền nói muốn đi vấn an Hạ Hồng Trang, nhưng Thượng Quan Ngộ lại lo lắng nàng sẽ bởi vì bản thân mình vẫn không có có bầu, khi nhìn đến Hạ Hồng Trang có thai lại cảm thấy bi thương hoặc tuyệt vọng, cho nên vẫn không đáp ứng, dùng hết lời ngon tiếng ngọt cản nàng ta lại. Nhưng qua một thời gian, trải qua hắn quan sát, Hà Liễu Liễu tựa hồ thật sự chỉ là muốn đi xem đứa nhỏ, thuận tiện chúc mừng Hạ Hồng Trang một chút nên Thượng Quan Ngộ mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn liền biết, Liễu Liễu của hắn là nữ tử thuần khiết nhất, thiện lương nhất trên đời, sao nàng có thể có cảm xúc “Ghen tị” như vậy chứ?
Vì thế Hà Liễu Liễu do hắn làm bạn cùng tới thăm Hạ Hồng Trang.
Nhìn tay hai người nắm thật chặt cùng một chỗ, Hạ Hồng Trang sờ cái bụng đã hơi lộ ra của bản thân mình, hốc mắt nhức nhối. Đây cũng là trượng phu của nàng! Nay lại ở trước mặt nàng cùng một nữ nhân khác tay cầm tay! Nàng cảm thấy phi thường bi thương, nước mắt suýt nữa rớt xuống, may mắn nàng đúng lúc nhịn được.
Gả vào hàn lâm phủ thời gian càng dài, Hạ Hồng Trang phát hiện bản thân mình lại càng ngày càng không giống bản thân mình. Trước đây nàng căn bản không phải như vậy, trước đây nàng vừa có khát vọng vừa có lý tưởng, đổi thành nàng trước đây, đối với một hoàn khố đệ tử ngay cả công danh cũng không có, đừng nói động tâm, chính là nhìn một cái cũng không muốn! Nhưng còn bây giờ thì sao? Nàng lại làm thê tử một hoàn khố như vậy, vì hắn tranh giành cảm tình, ở trong đêm tối âm thầm rơi lệ, còn mang thai hài tử của hắn!
Tựa hồ ngày tháng càng dài, hùng tâm tráng chí trong quá khứ lại càng nhạt mỏng, cái nhà này gần như hao hết tất cả tâm thần của nàng, chẳng lẽ đây chính là cái giá do nàng hại chết muội muội ruột của mình?
Hạ Hồng Trang không thể lý giải, nhưng nàng biết, vô luận chân tướng thế nào, vô luận tâm cảnh mình thế nào, nàng đều phải hảo hảo sống sót. Mà để nàng được sống sót, nhất định phải lấy lòng người Thượng Quan gia, bởi vì nàng không có bất kỳ hậu thuẫn nào để chống lại! Cho nên nàng chỉ có thể đón ý nói hùa, không thể cự tuyệt, càng không thể phản kháng!
Trên mặt Hà Liễu Liễu vĩnh viễn đều là tươi cười có chút xấu hổ. Nàng chờ mong mà hồn nhiên mở to hai mắt nhìn bụng Hạ Hồng Trang, ngạc nhiên nói: “Thật sự phồng lên … Tỷ tỷ là thật sự đã mang thai đứa nhỏ của phu quân!”