Nhưng mà nếu thay đổi cách nghĩ thì có thể thông suốt.
Nếu như, nếu như cậu đoán không sai…
Văn Ngọc Kinh là mèo, mắt xanh, thuần trắng.
Ông Chủ là báo đen, mắt xanh, thuần đen.
Cả hai đều là dòng họ mèo, khí chất tương tự, thói quen như nhau.
Trì Tiểu Trì nhớ mang máng, ở trong thế giới trước Cốc Tâm Chí từng nói cậu ấy nhìn thấy một người đàn ông ở trong lều của Đinh Thu Vân.
061 cũng thừa nhận người kia chính là mình.
Nếu như anh ấy có thể biến hóa trong mỗi một thế giới, như vậy người mà lúc trước mình gặp phải và cho rằng là Chủ thần sắp xếp…
Cam Úc và Cam Đường luôn ở bên cạnh đồng hành với mình trong thế giới khủng bố. Blue lúc nào cũng có thể tìm được mình ở thế giới cơ giáp, Đông Phi Hồng ở thế giới trượt băng…
Mà Đông Phi Hồng và Cam Đường lại nấu ăn có mùi vị giống hệt Lâu ca.
Cậu nhớ thầy Lục từng nói ở 2 năm trước khi gặp cậu, anh ấy từng bị định dạng lại dữ liệu, trùng hợp là thời điểm mình ngộ nhận Lâu ca hồi sinh, lại bị “lừa dối”.
Vô số thông tin trước kia đan dệt vào nhau, không phải cậu chưa từng nghĩ tới, chỉ là không dám nghĩ và đào quá sâu, e sợ mình hy vọng quá nhiều đến khi quay đầu lại chỉ là dã tràng xe cát.
Tích lũy tất cả manh mối, giống như một cuộn dây rối càng gỡ càng loạn.
Bây giờ cậu dường như đã tìm được đầu sợi dây, chỉ cần kéo một cái thì có thể tháo gỡ toàn bộ.
Trì Tiểu Trì nhịn không được mà suy nghĩ, mình thật sự có may mắn như vậy sao?
Cậu xứng đáng với may mắn như vậy sao?
Đoạn Thư Tuyệt chờ mãi mà không thấy Trì Tiểu Trì đáp lại, liền lặng lẽ điều khiển khí mạch trong cơ thể để sưởi ấm.
Cậu viết trên đất: “Trì tiên sinh, huynh có lạnh không, thân thể vẫn luôn run rẩy.”
Trì Tiểu Trì thở ra một hơi: “Tôi không sao. Không có gì…Da rắn và vảy rắn là tôi đã chuẩn bị sẵn.”
Đoạn Thư Tuyệt bị hoang mang vì câu nói không đầu không đuôi của cậu: “Trì tiên sinh, ta đã biết, vừa nãy huynh có nói.”
Trì Tiểu Trì chống tay lên trán: “…Đợi một chút, để tôi điều chỉnh lại.”
Đoạn Thư Tuyệt không tiếp tục lên tiếng, lặng yên chờ đợi.
Đợi sau khi không còn ai quấy rầy, Trì Tiểu Trì mới bắt đầu tiếp tục suy nghĩ.
Văn Ngọc Kinh tự dưng biến mất có thể nói là làm rối loạn toàn bộ kế hoạch trước kia của cậu.
Văn Ngọc Kinh biến mất rốt cục là do Yến Kim Hoa thao túng hay là vì nguyên nhân không thể xác định nào đó?
…Mà nhìn nhận từ một phương diện khác thì chưa chắc đây không phải là một cơ hội.
Trì Tiểu Trì nói: “Sau khi tôi hôn mê còn xảy ra chuyện gì nữa? Cậu còn biết chuyện gì?”
Đoạn Thư Tuyệt viết: “Chúng đệ tử vẫn đang ở núi Không Tâm tìm kiếm sư phụ, nghe nói Đại sư bá cũng đi. Nếu không tìm ra được e rằng ít ngày nữa sẽ tiến hành công khai xét xử chúng ta.”
Trước khi Văn Ngọc Kinh biến mất đã ở cùng Đoạn Thư Tuyệt, việc này tất cả đệ tử đến núi Không Tâm đều có thể làm chứng.
Trước khi Đoạn Thư Tuyệt hôn mê, bị người nhìn thấy đang thân mật cùng một yêu quái, trong tay còn ôm bạch y dính máu của Văn Ngọc Kinh.
Mặc dù tên yêu quái kia đánh cậu một chưởng rồi sau đó bỏ chạy nhưng ngay lúc đó rất nhiều người đều có thể ngửi được mùi hắc xà trên người cậu, đợi Nhậm Thính Phong trở về, Xích Vân Tử chỉ cần lấy ra vảy rắn và da rắn lúc trước Yến Kim Hoa từng giao nộp thì sẽ không khó để phán đoán đối phương chính là hắc xà, tuyệt đối không lầm.
Đã như thế, Đoạn Thư Tuyệt lại không nói được Văn Ngọc Kinh đi đâu, nhất định sẽ phải gánh lấy cái nồi này.
Mà đối với chuyện này thì Diệp Ký Minh cũng chưa chắc sẽ ngồi yên.
Hiện tại tình huống trong núi chưa xác định, xác suất lớn là Diệp Ký Minh sẽ ở bên ngoài tìm hiểu tin tức, nếu như có kết quả thẩm vấn thì khó bảo đảm hắn sẽ không lên núi cướp ngục.
Đoạn Thư Tuyệt cũng lo lắng: “Trì tiên sinh, chúng ta nghĩ cách trốn đi.”
Trì Tiểu Trì: “Cậu không muốn thanh danh nữa à?”
Đoạn Thư Tuyệt: “Ta sợ Diệp huynh sốt ruột chờ đợi sẽ lên núi tìm chúng ta.”
Trì Tiểu Trì: “Hắn không phải kẻ ngốc. Trước khi xác định mọi việc, nếu hắn tùy tiện lên núi cướp người chính là không đánh tự khai, hủy đi thanh danh của cậu. Cho dù hắn muốn cướp ngục thì cũng nhất định là sau khi có kết quả mới làm.”
Cùng Diệp Ký Minh làm một đôi uyên ương lưu lạc thiên nhai đối với Đoạn Thư Tuyệt cũng không có gì khác nhau, thậm chí là càng tốt.
Kiếp trước cậu chết trong phái Tĩnh Hư cho nên không có bao nhiêu tình cảm với phái Tĩnh Hư, mà là một Giao nhân sinh hoạt chung với con người thì vẫn có chút lúng túng, khó tránh khỏi bị chê trách.
Nhưng việc này đối với Trì Tiểu Trì thì rất khác biệt.
Đoạn Thư Tuyệt có thể không muốn nhưng Trì Tiểu Trì nhất định muốn.
Nếu muốn cho Đoạn Thư Tuyệt nhiều cơ hội để lựa chọn hơn thì nhất định phải vượt qua cửa ải khó khăn lần này.
Sau khi bỏ đi suy nghĩ vượt ngục, Đoạn Thư Tuyệt liền khiêm tốn thỉnh giáo: “Vậy Trì tiên sinh có chủ ý gì hay không?”
Trì Tiểu Trì đơn giản nói: “Chờ.”
Đoạn Thư Tuyệt “Chờ đến khi thẩm vấn kết thúc?”
Trì Tiểu Trì: “Không, chờ Văn Ngọc Kinh trở về.”
Đoạn Thư Tuyệt: “Nhưng chẳng biết sư phụ đi đâu…”
Trì Tiểu Trì: “Văn Ngọc Kinh sẽ trở về.”
Sở dĩ Trì Tiểu Trì bình tĩnh như vậy là vì cậu nhớ tới 061 từng nói với cậu một câu.
“Tôi tin tưởng cậu. Cho dù không có tôi thì cậu vẫn có thể xử lý Yến Kim Hoa đến phục sát đất.”
Chuyện này có nghĩa anh ấy có lẽ đã sớm dự đoán được kết quả như thế này.
Nhưng anh ấy dường như đang bỏ mặc, thậm chí thúc đẩy kết quả này xuất hiện, bao gồm cả việc mang theo Yến Kim Hoa đến núi Thời Vũ, nhiều lần sử dụng linh lực trước mặt Yến Kim Hoa, thậm chí trước đó vài ngày còn hành hung Yến Kim Hoa…
Nếu anh ấy tin tưởng mình có thể xử lý tốt tất cả vậy thì mình cũng không nên phụ lòng anh ấy.
Nói là nói như thế, 061 sẽ không thật sự để lại cậu một mình.
Bởi vì anh ấy là người rất biết săn sóc.
Trì Tiểu Trì giữ nguyên y phục mà nằm xuống, trong lòng lại yên tĩnh một cách dị thường.
Đương nhiên cậu sẽ không đặt cược tất cả vào 061.
Cho dù 061 không phải là Văn Ngọc Kinh, cho dù anh ấy không quay về được thì cậu vẫn có cách lợi dụng ván cờ mà mình đã bày sẵn để biện bạch cho chính mình, dù không thể hoàn toàn rửa sạch hiềm nghi nhưng vẫn có thể kéo Yến Kim Hoa cùng xuống nước, quẩy đục tất cả.
Chẳng qua trong lòng cậu có một khát vọng bí ẩn.
Cậu đã từng muốn làm hàng xóm cả đời với Lâu ca, Lâu ca đã hứa với cậu.
Cậu cũng từng khờ dại cho rằng Lâu ca thật sự hồi sinh, sẽ gặp lại cậu trong quán ăn đó.
…Nếu quả thật chính là anh thì xin anh lần này đừng thất hứa.