Không nói chuyện đó, chỉ với thân phận nữ tu Hợp Hoan Tông, Nhiễm Tái Tái rốt cuộc mới bình tĩnh tiếp thu. Không như nàng tưởng tượng là môn phái sa đọa, Hợp Hoan Tông của đại lục Thiên Khải là tông môn chính phái, hơn nữa thực lực tuy không phải cường đại nhất, nhưng địa vị lại phi thường cao, bởi vì đạo lữ tứ tông một nửa cơ hồ đều từ Hợp Hoan Tông.
Từ xưa liền có: “Âm dương hai mặt, tuần hoàn không thôi. Nếu thiếu một, vạn vật không sinh. Cô âm không tự sản, quả dương không tự thành, thiên địa mờ mịt, vạn vật hóa thuần, nam nữ cấu tinh, vạn vật hoá sinh. Âm dương đại đạo, hợp thể song tu, thiên phú giả luyện, có thể siêu sinh”.
Hợp thể song tu, cũng chính là nam nữ song tu, chỉ có kẻ mang thiên phú mới có thể tu luyện thành công. Mà nữ tu Hợp Hoan Tông không chỉ diện mạo xinh đẹp, hơn nữa dùng công pháp hợp hoan, đều có khí chất tuyệt hảo. Các nữ tu đều tu luyện song tu công pháp chính thống, cho nên khi cùng đạo lữ song tu, có thể đồng thời nâng cao tu vi cho hai người. Bởi vậy, Hợp Hoan Tông ở Tu Tiên giới rất được hoan nghênh.
Chuyện sói nhiều thịt thiếu thế này, cứ ba năm các tông phái khác đều phải cử hành đại hội chân tuyển, chủ yếu là đến Hợp Hoan Tông tìm đạo lữ lại cùng tứ tông khảo hạch tỷ thí, chân tuyển nam tu nhóm mới có thể vào Hợp Hoan Tông giao lưu, xét công pháp không xung đột cùng tu vi gần, tìm hiểu lẫn nhau, nam tu phù hợp mới có thể cùng nữ tu Hợp Hoan Tông kết làm đạo lữ.
Nhiễm Tái Tái không biết ba năm sau Tiên Quân Sùng Lẫm có tới hay không, cho nên nàng muốn rèn luyện ba năm sau sẽ trở về.
Tiên Quân Sùng Lẫm giờ phút này sắc mặt trắng bệch, linh khí quanh thân hỗn loạn, hắn rõ ràng là đầu Hóa Thần Kỳ, nhưng không nghĩ tới vì ảo cảnh mộng ảo chi yêu, hắn bị tâm ma xâm lấn, may mắn sư tôn hắn phát hiện sớm, cứu được tính mệnh, nhưng tu vi cũng rơi xuống, biến thành Nguyên Anh Kỳ đại mãn cấp, vì kinh mạch đứt gãy cần phải điều dưỡng một thời gian.
Sư tôn hắn nhìn hắn từ nhỏ đến lớn thuận buồm xuôi gió, không bị tình ái quá khúc chiết dày vò, bởi vậy chữa trị xong, cố ý giữ hắn ở Nguyên Anh kỳ, dùng dịch dung đan, bắt hắn ra ngoài rèn luyện.
Hôm nay, Sùng Lẫm đem gương mặt khác tới hồ trong núi Tử Ngọc, giờ phút này, hắn biểu hiện tu vi là Trúc Cơ kỳ, nhưng thần thức vẫn cường đại như cũ, nên khi phát hiện chung quanh phi thường an tĩnh, nước hồ cũng không gợn sóng, hắn cau mày dừng chân.
Đột nhiên, khi hắn vừa muốn thả thần thức, linh khí nhanh chóng biến hóa, hướng thẳng tới đáy hồ, mặt hồ gợn sóng phập phồng, cuối cùng, linh khí trên mặt hồ hình thành lốc xoáy, hơi thở đột phá cảnh giới xông thẳng tận trời, hồ nước bạo trướng.
Ân? Có người ở trong hồ đột phá khỏi Ngưng Khí Kỳ.
Sùng Lẫm biết rất nhiều kẻ không có ý tốt thông thường sẽ lựa chọn thời điểm này mà xuống tay, nhưng hắn khinh thường làm như vậy. Hắn thu hồi thần thức, chỉ nhìn thoáng qua mặt hồ bình tĩnh trở lại, liền muốn đề khí bay đi. Nhưng vào lúc này, vụt vụt hai phi kiếm đột nhiên từ rừng rậm bay ra, hai ma tu vụt qua, hai thanh phi kiếm khí thế sắc bén hướng về đáy hồ.