“Ta cũng cho ông một chiêu lớn”, thần tiễn sấm sét bị nghiền nát cũng nằm trong dự liệu của Diệp Thành, ngay lúc thần tiễn bắn ra, hai tay hắn đã nhanh chóng kết thủ ấn.
Thái Hư Long Cấm!
Sau tiếng hô khẽ của hắn, bí thuật phong cấm của tộc Thái Hư Cổ Long lập tức được hắn thi triển, chín chùm sáng khổng lồ dựng thẳng trên bầu trời tạo thành một cái lồng, nhốt Đan Ma bên trong.
Có lẽ không ngờ Diệp Thành còn có thần thông nghịch thiên thế này, Đan Ma không phản ứng kịp, lập tức bị trấn áp lảo đảo một hồi, tinh nguyên cũng bị hoà tan rất nhiều, dáng vẻ chật vật thảm hại.
Mở!
Đan Ma hét lên, hai tay vẫn chống lên trời, tung ra đại thần thông xé nát thiên địa, lồng giam Thái Hư Long Cấm vừa mới hình thành đã bị ông ta phá vỡ.
“Ông ta là súc sinh à?”, Diệp Thành rên lên một tiếng, bị đẩy lùi về phía sau, hắn biết sự đáng sợ của Thái Hư Long Cấm, đây là lần đầu tiên hắn thi triển bí thuật này mà lại bị đối phương đánh bại nhanh như thế, trong lòng hắn dâng lên cảm giác thất bại.
Keng!
Tiếng kiếm rung đột nhiên vang lên, một thanh sát kiếm màu máu bay ra từ đầu mày của Đan Ma, giống như thần mang màu máu từ trên không trung bắn xuống, tốc độ cực nhanh mang theo sức đâm xuyên huỷ diệt.
Vạn Kiếm Quy Nhất!
Diệp Thành đột nhiên giơ tay, kiếm Xích Tiêu chỉ thẳng lên bầu trời, vạn kiếm hoà làm một tạo thành kiếm quang vô song, đối chọi gay gắt với sát kiếm màu máu đang giáng xuống từ trên trời.
Rắc!
Ngay sau đó, tiếng kiếm quang bị phá vỡ vang lên, uy lực sát kiếm màu máu của Đan Ma quá lớn, xuyên qua kiếm quang của Diệp Thành, phóng thẳng về phía hắn.
Thấy vậy, Diệp Thành lập tức xoè tay, giơ lên nắm lấy thanh sát kiếm màu máu kia.