Cơ thể ông ta lập tức lơ lửng trên không trung.
“Hội trưởng!”
Sắc mặt Kim Cương biến đổi, không hiểu tại sao Hoa Anh Kiệt lại ra tay với tổng chi hội trưởng Hồng.
Tổng chỉ hội trưởng Hồng cũng bàng hoàng, trên mặt đây sự sợ hãi vì cảm nhận được sức mạnh đáng sợ đến từ tay của lão ta.
Trong đôi mắt đỏ ngầu của Hoa Anh Kiệt, ông ta chỉ thấy sát ý.
Đến lúc này tổng chỉ hội trưởng Hồng mới nhận ra Hoa Anh Kiệt muốn giết mình!
“Rắc rác!”
Tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, tổng chỉ hội trưởng Hồng bị Hoa Anh Kiệt vặn gãy cổ.
“Ẩm!”
Lần này là một tiếng động lớn hơn, cơ thể ông ta bay thẳng ra ngoài mười mấy mét, nện vào võ quán Yến Đô hoang tàn.
“Không ổn rồi! Ông ta đã mất khống chế!”
Mặt Dương Thanh lúc trắng lúc xanh.
Trước đó đánh nhau với cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến từ Miêu Thành đã làm anh bị thương nặng, mất sức rất nhiều, sau đó lại đối đầu với Hoa Anh Kiệt, thể lực lại càng sụt giảm.
Mặc dù bây giờ thực lực đã khôi phục được.
phần nào nhưng Dương Thanh vẫn không hề có niềm tin sẽ chiến thắng một người đã mất kiểm soát như Hoa Anh Kiệt.
Kim Cương ngơ ngác nhìn người đồng hành của mình bị Hoa Anh Kiệt vặn gãy cổ rồi đá bay, không ai cứu sống nổi.
“Ngu xuẩn, còn đứng ngây ra đó làm gì? Chạy nhanh lên!”.